Hãy vững tin...

Sau những ngày lo lắng chờ kết quả từ kỳ thi tốt nghiệp THPT, tôi rất vui khi biết tin em gái của mình đạt được số điểm tốt như mong đợi. Tuy nhiên, sau đó nhìn em phải đứng trước nhiều phân vân trong việc lựa chọn ngành nghề, tôi thấy rất cảm thông, không phải chỉ ở tư cách một người chị mà còn ở địa vị của một người từng trải qua hoàn cảnh ấy.

Cách đây 3 năm, trước kỳ thi tuyển sinh, khi quyết định đăng ký vào ngành “Văn học và ngôn ngữ”, tôi đã phải đón nhận không ít “thành kiến” từ mọi người xung quanh. Phần lớn họ cho rằng ngành học mà tôi chọn không có tương lai, sao không đăng ký thi vào Tài chính kinh tế, luật hay một ngành nào đó sáng giá hơn. Tôi vẫn nhớ như in lời đứa bạn cùng lớp: “Mày học ngành này về sau làm gì mà sống?”, và cũng không quên lời của cô hàng xóm cạnh nhà: “Thời buổi này, văn chương thì cạp đất mà ăn hả cháu?”. Về phía gia đình, bố mẹ tôi chẳng ý kiến gì, nhưng đôi lúc cũng vì ảnh hưởng bởi những lời nói ra vào nên lại khuyên tôi: “Hãy suy nghĩ cho kỹ vì bố mẹ thấy người ta nói thế cũng đúng”.

Tôi hiểu mọi lời nói đó có lẽ đều xuất phát từ sự lo lắng cho mình, song nó vẫn khiến tôi cảm thấy buồn và phải đấu tranh tinh thần rất nhiều. Lúc ấy, tôi cảm thấy cuộc sống thật tệ hại, như thể tất cả đều chống lại mình. Và trong những giây phút đó, tôi chỉ biết tìm đến Đấng thiêng liêng để mong có được sự bình yên, bởi cứ luôn tin rằng: “Hãy trút gánh lo vào tay Chúa, Người sẽ đỡ đần cho”. (TV.55,23). Mỗi tối, tôi dành thời gian “nói chuyện” với Ngài nhiều hơn. Tôi xin Ngài cho mình thêm niềm tin để vượt qua được những khó khăn trước mắt; xin Ngài luôn ở bên để dẫn dắt soi lối cho tôi tìm được con đường phù hợp. Và cuối cùng năm ấy, tôi vẫn quyết định nộp hồ sơ dự thi vào ngành mình yêu thích.

Sau 3 năm gắn bó với ngành học này, tôi nhận ra quyết định của mình ngày đó thật sự đúng đắn. Tôi đã chứng minh cho bố mẹ và cả bạn bè thấy rằng chính những “con chữ” với niềm yêu thích đã mang lại “sự sống” cho tôi. Trong quá trình học, tôi vẫn cố gắng phát huy khả năng qua việc viết bài cộng tác với các báo. Những bài viết nho nhỏ được đăng tải đã cho tôi thêm niềm vui tinh thần, như một sự khích lệ mình tiếp tục theo đuổi con đường đã chọn. Dù trước mắt, chưa có được kết quả lớn lao nhưng ít nhiều ngành học cũng đã giúp tôi có thêm kiến thức để phục vụ cho ước mơ viết lách của mình. Từ đó tôi nhận ra, nếu có đam mê và cố gắng, người ta sẽ tìm được thành công trong sự nghiệp bằng nhiều cách khác nhau, bởi cuộc sống vốn dĩ có rất nhiều con đường cho mình lựa chọn.

Thế nên hôm nay, khi thấy em mình đang ở hoàn cảnh này, ngoài việc khuyên em cân nhắc trong việc lựa chọn ngành nghề, tôi cũng nói với em rằng đừng đánh mất lòng tin nơi Thiên Chúa. Là một người Công giáo, niềm tin vững vàng cũng cho ta thêm sức mạnh vượt qua những thử thách. Tôi vẫn nghĩ, ước mơ của mình không đơn thuần chỉ do sự nỗ lực của bản thân mà còn có bàn tay của Thiên Chúa dìu dắt. Trong niềm xác tín này, tôi cũng mong cho em được ơn trên đỡ nâng để chọn được con đường phù hợp với mình.

NGUYỄN THỊ YẾN VÂN

(Sinh viên Đại học KHXH&NV TPHCM)

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.