Bờ vai

Người ta thường nói mình cần một bờ vai lúc đau khổ. Có thể hiểu bờ vai của một ai đó là nơi họ tựa vào để khóc lúc khổ đau. Có khi đó chỉ là ẩn dụ cho một sự an ủi sâu xa của một người.

Xem phim thường thấy lúc buồn đau, người ta thường tựa vào vai một ai đó để khóc. Hoặc có nhân vật nói “ Cho mượn bờ vai nè…”, nghĩa là hãy tựa vào vai họ mà khóc cho quên nỗi buồn, hoặc họ sẵn sàng là niềm ai ủi cho người kia lúc đau khổ.

Tôi cũng từng trải qua sự cô đơn, hụt hẫng, cả buồn đau, từng vào đời với hai bàn tay trắng, không thế lực, không điểm tựa... Những lúc như thế, tôi cần lắm một lời an ủi, một cái nắm tay cảm thông và cả một bờ vai để tựa vào mà khóc cho “đã đời”, cho vơi đi bao nỗi niềm... Cũng chính vì có sự trải nghiệm về những nỗi đau trong đời nên tôi trở nên cứng cáp, mạnh mẽ trước những thử thách và cả thất bại.

Chưa từng dựa vào vai ai để khóc nhưng tôi nhớ đã có một bờ vai cho mình mượn để dựa vào ngủ một giấc trên một chuyến hành trình mệt mỏi. Thời thanh xuân, tôi thường xuyên đi công tác xa, khi lên tận Tây Nguyên, lúc về miền Duyên Hải, nói chung là “lên rừng xuống biển”.

Lần đó, tôi mua vé xe chuyến đi đêm, từ Tây Nguyên về TPHCM. Phía sau là những bao gạo to, là nơi lý tưởng để các bà buôn gạo ngủ ngon lành trong chuyến đi dài ban đêm. Phía trên chỉ một băng ghế cho vài người khách, không kể ghế tài xế và lơ xe. Xe khởi hành 9 giờ đêm. Tôi đến sớm hơn để trừ hao thời gian. Bên phải tôi là một phụ nữ lớn tuổi, bên trái là một thanh niên, có lẽ nhỏ hơn mình vài tuổi.

Xe đi được một giờ… Cơn buồn ngủ ập đến. Sau một ngày mệt nhọc làm việc ở nông trường, tôi dễ dàng chìm vào giấc ngủ sâu. Băng ghế lại không có chỗ tựa đầu. Mới chập chờn, tôi còn nhận ra đầu tôi gục qua phải rồi qua trái, phía trước rồi phía sau. Giấc ngủ vào sâu, tôi tựa đầu vào vai người thanh niên bên trái mà không hay biết gì. Thực ra thì ban đầu mình cũng bị đánh thức bởi những cái hất ra từ anh bạn trẻ. Nhưng rồi, có lẽ giấc ngủ quá ngon, người thanh niên để yên bờ vai cho tôi tựa vào ngủ. Cũng có thể chàng ta tựa đầu vào vai người bên trái mình, và cũng chìm sâu vào giấc ngủ.

Chúng tôi bỗng choàng tỉnh cùng một lúc khi nghe tiếng còi xe thật to. Xe đã đến tỉnh giáp với thành phố. Quốc lộ đã nhiều xe cộ, nhiều tiếng còi xe hơn và trời đã sáng hơn, tầm 6 giờ. Tôi không dám nhìn ai, nhất là người thanh niên bên trái. Thật ngượng ngùng vì mình đã ngã đầu vào vai chàng ta ngủ ngon lành suốt quãng đường dài. Ai cũng như tỉnh táo hẳn. Có lẽ lòng mọi người đều háo hức trở lại thành phố thân yêu sau thời gian xa cách.

Ðến bến xe, trời sáng hẳn. Những hành khách bình thường chẳng nói với nhau câu nào. Tôi cũng không nói gì với chàng thanh niên kia. Ðến hôm nay, ngồi viết lại những dòng này, tôi tự hỏi sao lúc ấy mình không hỏi tên anh ta để ít ra cũng cảm ơn một tiếng...

Tôi muốn nói một lời cảm ơn ai đó từng là bờ vai bất đắc dĩ cho mình trong chuyến xe đêm ngày nào. Bờ vai ấy từng có ý nghĩa rất lớn cho một người đang mệt mỏi trong chuyến đi lẻ loi trên chặng đường dài.

SƠN HẠ

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...