Dolor, Pain, Douleur
Đau khổ: đau về thể xác và khổ về tinh thần.
Đau khổ là tình trạng đau đớn, khó chịu mà con người cảm thấy khi sự dữ xuất hiện hay khi thiếu sự lành.
Đau khổ là hậu quả của Tội Nguyên Tổ (x. GLHTCG 1521), khi con người khước từ Thiên Chúa và không sống theo Lời của Ngài (x. St 3,1-19; Rm 5,12).
Đức Kitô, Con Thiên Chúa đã chấp nhận hoàn toàn thân phận con người, kể cả sự đau khổ và sự chết. Qua hình ảnh “Người tôi tớ đau khổ” (x. Is 53) và mầu nhiệm Thập Giá, Đức Kitô đã làm cho đau khổ có một ý nghĩa mới: đau khổ có thể làm cho con người nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu và kết hợp họ vào Cuộc Khổ Nạn sinh ơn cứu chuộc của Người (x. GLHTCG 1505).
Tiểu ban Từ vựng - UBGLĐT/HĐGMVN
Bình luận