Trước nhiều thông tin gây bức xúc cho người tiêu dùng về an toàn thực phẩm, chẳng hạn rau củ quả gắn mác đạt chuẩn sạch nhưng không đảm bảo chất lượng, khiến câu chuyện quanh bữa cơm gia đình thêm phần căng thẳng. Bữa ăn sao cho “sạch”, an toàn, thực sự đã trở thành điều bận tâm của nhiều người.
NHỮNG VẠT RAU QUÊ
![]() |
Bà Nguyễn Bích Loan (Q. Tân Bình, TPHCM): Trước đây, tôi ít quan tâm đến các tiêu chuẩn an toàn về rau quả, thực phẩm, nên tiện đâu mua đấy. Nhưng vài năm trở lại đây, gia đình tôi cùng gia đình nhỏ của các con chuyển sang đặt mua rau củ đủ loại từ quê gởi vào. Quê tôi là một làng nhỏ ở miền Trung nên có nhiều loại rau mà trong này không có hoặc ít bán. Cứ đầu tuần, chúng tôi dặn chỗ quen ở quê mua rau, quả, củ… trong xóm rồi cuối tuần gởi nhà xe. Cũng có khi các con tôi đặt mua ở những cửa hàng chuyên đồ quê, chợ quê, cũng khá đa dạng. Rau quê, trái quê không được to lớn, nhìn không bắt mắt, thậm chí nhỏ nhưng mùi vị đúng là của nó… Trên hết, mình thấy an tâm cho dù giá thì có cao hơn so với giá ở các chợ tại thành phố. Tôi cũng biết nhiều người ở quê có thêm nguồn thu nhập ổn khi giữ được nhiều mối khách quen từ thành phố.
KHÔNG QUÊN THỦ MẸO VẶT
![]() |
Chị Nguyễn Ngọc Yến Thư (Q7, TPHCM): Mẹo vặt của tôi thường được đúc kết sau khi tìm hiểu từ nhiều nguồn, nhất là các báo, các trang chuyên sức khỏe có uy tín: chẳng hạn, thực phẩm phải có màu sắc tự nhiên, nguyên vẹn, không có mùi khó chịu, thịt cá phải có độ rắn chắc… Tôi cũng nhớ lời hướng dẫn rằng rau an toàn thường có màu nhạt hơn, không “mỡ màng” so với rau không an toàn. Tôi thường an tâm mua những nhãn hàng có dán mác đạt tiêu chuẩn. Nhưng câu “trở thành người tiêu dùng thông minh” thường xuyên nhắc tôi phải cẩn trọng khi chọn nguồn thực phẩm cho gia đình, ngay cả khi mình đi ăn ở tiệm. Những địa chỉ nào đã có tiếng không tốt, nhất là được báo chí xác thực thông tin, tôi sẽ không bao giờ quay lại chọn mua, cho dù họ có giảm giá thế nào chăng nữa. Uy tín là do chất lượng.
LÒNG TIN BỊ BÀO MÒN
![]() |
Chị Nguyễn Thùy Hương (Long An): Bây giờ cầm bó rau trong siêu thị, một nơi mua hàng mà tôi vốn tin tưởng chọn từ rất nhiều năm nay, vẫn cảm thấy nhiều phân vân, liệu có xứng đáng “đồng tiền bát gạo” mình bỏ ra? Tôi giật mình vì trước nay tôi tin vào thương hiệu này, thương hiệu nọ…, thế mà giờ như gáo nước lạnh dội vào lòng tin sau khi báo chí khui ra những thủ đoạn đánh tráo. Tôi đang cố tìm kiếm những nơi mà tôi cảm thấy nguồn rau, củ, quả, thịt, cá… có thể tin được, chẳng hạn những cơ sở đã kinh doanh từ nhiều năm và hầu như không bị tai tiếng gì.
THÀNH NÔNG DÂN BẤT ĐẮC DĨ
![]() |
Anh Hồ Viết Hoàng (Phú Yên): Kiểm soát để không “lọt lưới” những lô hàng thực phẩm hằng ngày, đặc biệt là rau, củ có nhiều xuất xứ, chắc chắn rất khó. Ngay cả ở chợ quê, tôi vẫn thấy có hàng rau không sạch, không an toàn. Chính vì sợ, không đủ tin tưởng, nên từ rất nhiều năm nay, gia đình tôi tự trồng rau. Cả ban công nhà biến thành vườn rau với nhiều loại rau, củ trồng xen kẽ. Có trồng rồi mới thấy để có rau sạch thì thời gian trồng phải đủ dài và chăm tưới kỹ càng. Hiện nay, gia đình tôi thường ít khi nào phải mua rau bên ngoài, trừ một số loại đặc biệt theo thổ nhưỡng mà thôi. Trong giai đoạn các con còn nhỏ, chúng được ăn rau an toàn, tôi rất an tâm.
XỬ LÝ SAU KHI MUA VỀ
![]() |
Bà Phạm Minh Đức (Nghệ An): Tôi thường tìm mua nguồn rau, củ, thịt, cá nơi tin tưởng và chọn hàng bằng kinh nghiệm, giác quan, chẳng hạn cà rốt nào trồng ở Đà Lạt, trái táo là hàng nhập khẩu từ nước nào… Bên cạnh đó, với tôi, việc xử lý sau khi mua vô cùng quan trọng. Ví dụ pha loãng giấm trắng với nước, rồi ngâm trái cây, rau quả để khử bớt chất độc hại nếu có trong đó. Bỏ đi các phần bị dập, hư và rửa ở vòi nước chảy mạnh là điều tôi học và làm theo các mẹo trên báo. Tôi cũng mua một số sản phẩm chuyên dùng rửa rau củ để sử dụng. Và dù trái cây, rau củ nhập khẩu trông sạch sẽ đến mấy, cũng phải nhớ rửa sạch mới dùng.
Những HÀNH VI BỊ CẤM TRONG LĨNH VỰC ANTOÀN THỰC PHẨM được quy định tạiĐiều 5 Luật an toàn thực phẩm 2010như sau: 1. Sử dụng nguyên liệu không thuộc loại dùng cho thực phẩmđể chế biến thực phẩm. 2. Sử dụng nguyên liệu thực phẩm đã quá thời hạn sử dụng, không rõ nguồn gốc, xuất xứ hoặc không bảo đảm an toàn để sản xuất, chế biến thực phẩm. 3. Sử dụng phụ gia thực phẩm, chất hỗ trợ chế biến thực phẩm đã quá thời hạn sử dụng, ngoài danh mục được phép sử dụng hoặc trong danh mục được phép sử dụng nhưng vượt quá giới hạn cho phép; sử dụng hóa chất không rõ nguồn gốc, hóa chất bị cấm sử dụng trong hoạt động sản xuất, kinh doanh thực phẩm. 4. Sử dụng động vật chết do bệnh, dịch bệnh hoặc chết không rõ nguyên nhân, bị tiêu hủy để sản xuất, kinh doanh thực phẩm. 5. Sản xuất, kinh doanh: a) Thực phẩm vi phạm quy định của pháp luật về nhãn hàng hóa; b) Thực phẩm không phù hợp với quy chuẩn kỹ thuật tương ứng; c) Thực phẩm bị biến chất; d) Thực phẩm có chứa chất độc hại hoặc nhiễm chất độc, tác nhân gây ô nhiễm vượt quá giới hạn cho phép; đ) Thực phẩm có bao gói, đồ chứa đựng không bảo đảm an toàn hoặc bị vỡ, rách, biến dạng trong quá trình vận chuyển gây ô nhiễm thực phẩm; e) Thịt hoặc sản phẩm được chế biến từ thịt chưa qua kiểm tra thú y hoặc đã qua kiểm tra nhưng không đạt yêu cầu; g) Thực phẩm không được phép sản xuất, kinh doanh để phòng, chống dịch bệnh; h) Thực phẩm chưa được đăng ký bản công bố hợp quy tại cơ quan nhà nước có thẩm quyền trong trường hợp thực phẩm đó thuộc diện phải được đăng ký bản công bố hợp quy; i) Thực phẩm không rõ nguồn gốc, xuất xứ hoặc quá thời hạn sử dụng. 6. Sử dụng phương tiện gây ô nhiễm thực phẩm, phương tiện đã vận chuyển chất độc hại chưa được tẩy rửa sạch để vận chuyển nguyên liệu thực phẩm, thực phẩm. 7. Cung cấp sai hoặc giả mạokết quả kiểm nghiệm thực phẩm. 8. Che dấu, làm sai lệch, xóa bỏ hiện trường, bằng chứng về sự cố an toàn thực phẩm hoặc các hành vi cố ý khác cản trở việc phát hiện, khắc phục sự cố về an toàn thực phẩm. 9. Ngườimắc bệnh truyền nhiễm tham gia sản xuất, kinh doanhthực phẩm. 10. Sản xuất, kinh doanh thực phẩm tại cơ sởkhông có giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện an toàn thực phẩm theo quy địnhcủa pháp luật. 11. Quảng cáo thực phẩm sai sự thật, gây nhầm lẫn đối với người tiêu dùng. 12. Đăng tải,công bố thông tin sai lệch về an toàn thực phẩmgây bức xúc cho xã hội hoặc thiệt hại cho sản xuất, kinh doanh. 13.Sử dụng trái phép lòng đường, vỉa hè,hành lang, sân chung, lối đi chung, diện tích phụ chung để chế biến, sản xuất, kinh doanh thức ăn đường phố. |
Bình luận