Nhìn lại những ngày giãn cách xã hội...

Trước đây, khi chưa xuất hiện dịch bệnh Covid-19, cuộc sống trôi chảy bình thường đến độ chúng ta cứ nghĩ đó là “điều tất yếu”. Thường ngày có buồn thì ta ra ngồi quán cà phê, đi xem phim, ca nhạc; lười nấu ăn cứ ra quán mua về hoặc ngồi tại chỗ tha hồ ăn uống...

Thế nhưng trong 14 ngày cách ly xã hội, có lẽ mỗi người mới thấm thía khi cả xã hội phải “hạn chế tiếp xúc nhau”. Mọi người ở trong nhà, chỉ ra khỏi nhà lúc cần thiết; các quán xá, khu vui chơi, nhà thờ, chùa miếu… đều đóng cửa; tỉnh nào ở tỉnh đó; không có giao thông công cộng nội thành và liên tỉnh…

Dường như đến lúc này mọi người mới giật mình. Trời! Ai đang buồn muốn rủ bạn cùng đi uống cà phê, chợt nhớ ra quán không được mở cửa; rồi có lúc chồn chân, muốn đi xe buýt ra ngoại thành thăm bạn cũng không có xe nào chạy; khi thèm một món ăn muốn mua nguyên liệu về nấu thì các cửa hàng, sạp quán cũng đóng cửa, ra chợ chỉ có vài sạp bán hàng thiết yếu; đau răng, muốn đến phòng nha sĩ quen nhổ răng, phòng đóng cửa, cô nha sĩ bảo “Nặng quá thì đến bệnh viện!”. Ðường phố những ngày cách ly vắng lặng, nhiều cửa hàng tạm đóng cửa, không còn thấy bóng dáng những người bán hàng rong, vé số quen thuộc... Thậm chí có nơi còn đề bảng: “Dịch bệnh tiệm nghỉ, sau dịch nếu còn sống, chủ nhân mở cửa tiếp”. Một câu thấy tếu, nhưng khi lắng lại, cảm giác buồn buồn lạ!

Mọi người như bị bó chân một chỗ, khiến ai cũng như nhận ra rằng một cuộc sống bình thường không phải là chuyện dễ dàng nếu có “sự cố” xảy ra. Và không thể sống được nếu không có “cuộc sống bình thường”! Chính lúc ấy, mới thấy con người không thể sống một mình, mà tất cả đều liên đới cùng nhau, hòa vào nhau để phát triển. Cái “hòa nhau” đó mới tạo “giòng chảy” cho xã hội, tạo nên cộng đồng… Nhiều cộng đồng mới tạo nên thế giới.

Bản thân tôi trong thời gian giãn cách xã hội và cho đến tận hôm nay, vẫn luôn tự hỏi, biết bao giờ mình mới có dịp trở lại châu Âu, nơi mà từ đầu năm, tôi đã lên kế hoạch đi du lịch xa, để rồi vì dịch bệnh, chuyến đi phải hoãn lại. Ðể có một chuyến đi chơi thật thú vị, thoải mái, chắc sẽ còn lâu lắm vì châu Âu chịu ảnh hưởng dịch bệnh nặng nề, các nước còn phải có thời gian phục hồi kinh tế nữa chứ!

Thế mới biết không phải có tiền là có tất cả. Khi có tiền mà dịch bệnh cứ hoành hành, xã hội phải giãn cách thì sao có thể làm gì, đi đâu... để hưởng thụ cuộc sống như ý muốn?

Bởi vậy, thật trân trọng và quý làm sao những tháng ngày thế giới yên bình, người người an mạnh!...

HOÀNG HẠC

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...