Vị bác sĩ bị “mất trắng” 12 năm của cuộc đời

Một bác sĩ người Ý bị xóa sạch 12 năm ký ức sau cơn hôn mê sâu, đã nỗ lực thích ứng trở lại với cuộc sống bình thường. Câu chuyện truyền cảm hứng của ông đã được dựng thành phim truyền hình.

Bác sĩ và tác giả người Ý Pierdante Piccioni chẳng bao giờ nghĩ rằng cuộc đời của mình có thể tạo nên một đề tài thú vị cho nghệ thuật thứ bảy. Sinh ngày 30.8.1959 ở thị trấn Levata di Grontardo thuộc tỉnh Cremona, bác sĩ Piccioni hiện sống ở Pavia đã mất hoàn toàn 12 năm ký ức sau vụ tai nạn giao thông kinh hoàng. Vào thời điểm gặp nạn, ông là bác sĩ trưởng khoa cấp cứu của bệnh viện Maggiore ở vùng Lodi và Codogno. Hiện ông trở thành giáo sư của Đại học Pavia và là bác sĩ chuyên khoa khuyết tật.

 1.png (872 KB)

Ký ức bị tước đoạt

Ngày 31.5.2013, Piccioni bị tai nạn giao thông. Ông chìm vào hôn mê sâu suốt 8 giờ. Khi tỉnh lại trên giường bệnh, ký ức của vị bác sĩ chỉ dừng lại ở thời điểm 25.10.2001, trong một thế giới hoàn toàn khác, khi mà đồng lira của Ý vẫn còn lưu hành, không có sự tồn tại của mạng xã hội, và con cái vẫn ở tuổi bé thơ. Ông Piccioni không thể nhớ được bất kỳ chuyện gì sau ngày đó, cứ như thể mọi ký ức trong vòng 12 năm đều bị xóa sạch. Chia sẻ với báo La Repubblica, ông nhớ lại mình bị sốc khi lần đầu thấy vợ mình sau 8 tiếng hôn mê sâu. “Vợ tôi trông lớn tuổi hơn, màu tóc khác đi, mặt với những nếp nhăn”, ông kể lại. Nghiêm trọng hơn, ông không thể nhận ra hai con trai mình vì chỉ “biết” hai cậu bé 8 và 11 tuổi, còn xuất hiện cạnh giường bệnh là hai chàng thành niên râu ria xồm xoàm.

“Sau 2 ngày nhìn khuôn mặt mình trong gương phòng tắm. Được thôi, râu dài thì cũng không có vấn đề gì, thế nhưng gã đàn ông trung niên nào đây? Tôi chỉ 42 tuổi thôi mà. Kế đến, tôi hỏi về ba mẹ mình, tại sao họ chưa đến thăm tôi. Việc phát hiện mẹ tôi qua đời cách đó 3 năm thật sự vô cùng đau lòng”, ông Piccioni một lần nữa phải trải qua nỗi đau khắc khoải vì mất đi người thân yêu nhất và phải đối diện với sự ra đi của mẹ mình. Ông càng đau lòng hơn khi không thể có một chút ký ức gì về giây phút mẹ mình lìa đời.

2-1.jpg (39 KB)
Sách về hành trình cuộc đời của vị bác sĩ

Biết bản thân quên đi 12 năm ký ức là một chuyện, phải làm quen lại mọi thứ là một chuyện khác. Bác sĩ Piccioni là người Công giáo, nên khi trí nhớ dừng ở năm 2001, với ông, vị chủ chăn của Giáo hội hoàn vũ là Đức Gioan Phaolô II. Và ông đã ngạc nhiên đến mức không thể tin được khi mọi người cho biết thời điểm hiện tại (giữa năm 2013), tại Vatican có đến hai vị giáo hoàng là Đức Phanxicô và Đức Bênêđictô XVI.

Vị bác sĩ giải thích mình phải được chỉ dẫn cách sử dụng euro, đồng tiền chung của Liên minh châu Âu. Ông cũng được dạy cách dùng điện thoại di động cũng như mạng xã hội, và phải quay lại trường vài năm để cập nhật những kiến thức y khoa của 12 năm. Ông Piccioni nói rằng mình từ chối nhận lương hưu dành cho những người phải về hưu non vì gặp vấn đề về sức khỏe. Ông đã đánh bại mọi hoài nghi của các đồng nghiệp và quay lại công việc cũ vào ngày 1.2.2015 ở bệnh viện Codogno, một thị trấn cách Milan khoảng 60 cây số về hướng đông nam.

 

2-2.png (1.52 MB)
Bác sĩ Piccioni và diễn viên chính của phim “Trong đôi tay của bạn”

Đọc 65.000 thư điện tử

Sau khi bệnh nhân tỉnh lại từ hôn mê sâu, gia đình bác sĩ Piccioni dành nhiều thời gian để cho ông xem lại các tập ảnh của gia đình, những bộ phim và các trận đấu diễn ra trong thời gian ông quên đi. Họ kiên nhẫn đưa ông quay lại những nơi vốn trở thành điểm trắng xóa trong ký ức, với hy vọng rằng ông có thể nhớ lại mọi thứ. “Gia đình tôi vẫn ôm hy vọng mong manh rằng những ‘tập tin’ ký ức của tôi chưa bị đốt trụi, mà chỉ được mã hóa, và rằng tôi có thể tìm thấy mật mã ở đâu đó”, ông cho biết. Đối với bác sĩ Piccioni, ký ức là linh hồn của con người, và con người không thể sống thiếu linh hồn. “Tôi muốn ký ức quay về, tôi muốn ký ức giống như loài giáp xác, dù trong trong nước, vẫn cần phải ngoi lên thở. Tôi sẽ thực hiện đợt kích thích não bộ mạnh hơn để lấy ký ức của mình”, ông chia sẻ hồi tháng 2.

Trước câu hỏi tại sao đối với ông ký ức quan trọng đến thế, bác sĩ Piccioni cho rằng con người chúng ta hiện tại phụ thuộc vào con người của ngày hôm qua. “Tôi đã đọc 65.000 thư điện tử trong thời gian bị quên lãng, bởi vì tôi muốn hiểu bản thân tôi của 12 năm ấy”, ông kể lại. Ông thừa nhận vẫn chưa thành công, nhưng vẫn tiếp tục nỗ lực, và phải chấp nhận bản thân mình đã khác biệt.

4-1.jpg (315 KB)

Bác sĩ cho biết ông tập thói quen viết nhật ký mỗi ngày, và việc này giúp ông vượt qua những thời khắc khó khăn, chẳng như những đợt trầm cảm. Sau thời gian viết nhật ký, ông quyết định chuyển thành quyển sách về cuộc hành trình của đời mình. Giờ đây, ngoài công việc chính là bác sĩ và giảng viên, ông còn tham gia đóng bộ phim truyền hình tên “Doc - Nelle tue mani” (tạm dịch: Trong đôi tay của bạn), được chuyển thể từ quyển sách của mình. Hiện bộ phim đã được ghi hình mùa 3, và mang đến thành công vang dội tại Ý và nước ngoài.

GIANG VÔ YÊN

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...