Bà ngoại

Bà ngoại ra đi khi mẹ mang thai tôi được năm tháng. Không có cơ hội được nắm bàn tay hay sà vào lòng nhưng trong trái tim tôi, ngoại luôn có vị trí đặc biệt.

Tôi lớn lên và trên môi chưa một lần được cất tiếng gọi “Bà ơi”. Cả nội lẫn ngoại đều đã sang thế giới bên kia. Ngày còn nhỏ, tôi thường ghen tỵ với những đứa bạn có bà, được bà âu yếm, dỗ dành. Mỗi lúc nghe chúng khoe bà nội, bà ngoại đã kể những câu chuyện gì, làm cho chúng những đồ chơi hay món quà ra sao, tôi chỉ cúi gằm mặt và thấy buồn rười rượi. Tôi cứ tự nhủ với lòng: “Giá như, phải chi…”. Lớn lên một chút, mẹ hay kể cho tôi nhiều chuyện của ngoại, từ đó tôi bắt đầu tự hào, hãnh diện về người bà của mình. Nhìn di ảnh ngoại trên bàn thờ, tôi thấy bà hiền từ và phảng phất sự khắc khổ. Bà móm mém cười, nhân lành quá đỗi.

Bà ngoại tôi theo đạo khi lấy ông chứ không phải đạo gốc, nhưng hiếm ai đoán ra được điều đó. Bà đi lễ nhà thờ mỗi ngày, chăm lo và khuyên nhủ việc đạo đức cho mẹ và các cậu. Mẹ tôi bảo ông ngoại được thơm lây khi có người vợ như bà. Năm qua tháng lại, bà luôn là người mẹ gương mẫu trong gia đình, là con chiên tân tòng được mọi người yêu mến. Bà rất cưng cháu, mợ tôi sinh được một trai một gái, bà thích lắm, ẵm bồng hàng giờ. Trước khi mất, bà còn dặn đi dặn lại cậu tôi: “Ðừng có đánh thằng Thịnh nha con”. Quay sang mẹ tôi, bà nhắn nhủ mẹ cố gắng nuôi tôi trưởng thành, bà tiếc vì không chờ được đến ngày tôi sinh ra. Nghe những lời kể đó, mắt tôi cay xè, cảm giác có gì nhói ở trong tim.

Bà qua đời vì ung thư gan, nghe nói trước khi mất, bà luôn bình thản đợi Chúa đến rước đi. Lúc ấy, từ nhà tôi đến nhà thờ phải qua một cây cầu khỉ chênh vênh, quan tài không thể đưa sang nên cha xứ đặc cách làm lễ an táng tại nhà. Bà tôi là người đầu tiên có được vinh dự và ưu tiên ấy. Mọi người bảo, khi còn sống bà luôn sốt sắng, siêng năng nên giờ được trả công xứng đáng. Tôi hạnh phúc và ngưỡng mộ bà về điều đó nhiều lắm. Trọn một đời bà tôi không làm được những việc to tát, vĩ đại về vật chất nhưng bà đã để lại cho con cháu một tài sản vô giá về tinh thần, đó là lòng đạo đức.

Những câu chuyện về bà, toàn chuyện cũ và từng nghe nhiều nhưng lần nào nhắc lại, tôi cũng thấy ấm áp, thích thú. Tháng 11, tháng Các Linh Hồn năm nay, vì công việc ở nơi xa, tôi không thể về thắp nén nhang, viếng mộ bà, chỉ biết cầu nguyện và xin lễ cho linh hồn Anna.

Ở nơi nào đó, mong ngoại sẽ vui khi đứa cháu mà bà chưa từng biết mặt, giờ đã lớn khôn và rất thương bà.

PHÚC ÂN

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...