Đẹp sao hai chữ gia đình

Một người bạn cũ thời trung học có lần than phiền với tôi rằng, bạn từng có lúc rất bất mãn với gia đình vì cho rằng trong nhà mẹ mình cứ “trọng nam khinh nữ”, còn anh trai thì hay “lên mặt” dù bản thân anh cũng có những lúc bê tha... Khi ấy, bạn đã từng xem người ngoài hơn cả những thành viên trong gia đình mình.

Rồi đến lúc ra đời làm việc, một cú sốc đầu tiên đến khi bạn “xích mích” với ban giám đốc. Tất cả bạn bè đồng nghiệp đều xa lánh bạn vì không muốn bị “lạc đạn”. Thậm chí, có người từng được bạn xem là tri kỷ đã thẳng thắn nói: “Thấy tui thân với bồ, giám đốc cũng ghét luôn tui. Thôi bồ đi một mình đi!”.

Bạn xin nghỉ việc về lại gia đình. Ô hay, gia đình vẫn nhẹ nhàng cùng bạn. Mẹ tuy đã già, vẫn xin đi làm thuê để có tiền lo cho bạn trong khi chờ việc mới. Anh trai bạn hằng tháng chu cấp chút ít cho mẹ phụ vào cái ăn của bạn... Lần khác, trong việc làm ăn, bạn chẳng may bị lừa. Vừa mất tiền, lại vừa bị thất tình. Bạn trở về nhà, gia đình một lần nữa lại giang tay đưa bạn qua cơn bĩ cực.

Hôm nay, gặp lại, bạn đã sống vui vẻ hạnh phúc bên mẹ và anh trai. Ba bạn đã qua đời từ lâu. Tuy đã có gia đình riêng, anh em vẫn chia sẻ nhau trong những cuộc họp mặt và cả những món ăn ngon hằng ngày. Tôi hỏi có bao giờ bạn nhớ những lúc anh trai và cả mẹ cư xử bất công với mình hồi nhỏ không vì theo các nhà tâm lý, đó chính là những vết thương lòng rất khó lành, bạn cười tươi: “Chuyện cũng xảy ra nhiều năm rồi bồ à. Cuộc đời làm sao như ý mình được. Ai cũng có những nỗi khổ hay niềm vui trong đời, nhưng chúng ta đừng nhớ gì nhiều đến tháng ngày khổ mà hãy sống cho hạnh phúc hiện tại. Chúng ta cũng đừng nhớ những gì cha mẹ, anh chị trong chốc lát nào đó đã đối xử thiếu công bằng với mình mà hãy nhớ những lúc họ từng yêu thương, chăm sóc, hy sinh và giang tay giúp đỡ khi ta trở về nhà giữa thất bại, cô đơn...”.

Từ chia sẻ của bạn, tôi nghiệm ra, phải chăng đó chính là sự liên kết máu mủ và tính thiêng liêng của hai chữ gia đình?

SƠN HẠ

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Bữa ăn sáng tại nhà
Bữa ăn sáng tại nhà
Tôi thường xuyên ăn sáng ở nhà và hay tự mình chuẩn bị cho bữa sáng. Trong thời buổi vệ sinh thực phẩm đang là mối lo của biết bao người, việc tự nấu nướng, hạn chế “cơm đường cháo chợ” cũng là một cách tự bảo vệ mình.
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Tôi đến Đà Lạt nhiều lần và lần nào cũng ra về với những trải nghiệm thú vị. Một trong số đó, nhớ nhất vẫn là kỷ niệm thân thương trong lần gặp gỡ với một người bán khoai, bắp nướng ở chợ đêm nơi xứ lạnh này.
Tháng năm mưa về
Tháng năm mưa về
Mùa hạ bắt đầu từ tháng Tư, nhưng gặp năm hạn hán, nắng nóng kéo dài. Nắng cháy cỏ, cháy da. Lòng hồ, lòng ao đầm nứt nẻ, những dòng sông cạn nước, những cánh đồng lúa đỏ quạch một màu lửa thiêu.
Người học trò cũ.
Người học trò cũ.
Thời còn đi dạy, ấn tượng nhất của tôi về một cậu học trò của mình là năm em học lớp 12, trong khi các bạn háo hức lẫn hồi hộp cho kỳ thi đại học, em đủng đỉnh xin về tiệm xe của người chú ruột học nghề sửa...
Những căn nhà của Mẹ
Những căn nhà của Mẹ
Mẹ tôi giờ đã già, suốt ngày chỉ nói về chuyện ngày xưa, giãi bày, luyến nhớ và dặn dò. Tôi thì hay ôn lại những năm tháng bên mẹ trong hành trình bôn ba lưu lạc mưu sinh, và thường nghĩ về những căn nhà của mẹ ở nhiều...
Cảm thông
Cảm thông
Thời tôi còn niên thiếu, gia đình thường lâm vào cảnh túng bấn. Một mình cha tôi phải bươn chải lo đến sáu miệng ăn. Những lúc buồn, cha hay đi uống rượu và về lại cãi nhau với mẹ tôi.