Đi tĩnh tâm mùa Vọng

Giáng Sinh năm nay có chút gì đó không vui sau một năm đại dịch hoành hành. Dịch bệnh gây khó khăn cho một số ngành nghề kinh doanh, du lịch, hàng không… Một sự “liên đới dây chuyền” khiến nhiều Kitô hữu trong mùa Vọng này cũng có chút hụt hẫng, buồn buồn…

Trong tình hình chung ấy, cộng thêm nỗi buồn riêng của gia đình, tôi đang nghĩ mình chẳng có tâm trạng đâu mà chờ đón Giáng Sinh. Thế rồi một người bạn trong ca đoàn đã rủ tôi tham dự 3 ngày tĩnh tâm tại một trung tâm tĩnh tâm thuộc một giáo điểm ở Cần Giờ, ngoại thành Sài Gòn. Tôi mang vài bộ đồ và “ra đi” với suy nghĩ “người ta đi mình cũng đi”. Sau khi nhận phòng và nghỉ ngơi cùng ba người bạn, chúng tôi tham dự thánh lễ và buổi giảng tĩnh tâm thật sốt sắng. Ðiều mà chúng tôi không ngờ, đó là linh mục không xoáy vào “niềm vui nhập thể” bình thường. Ngài đã nói lên những mất mát về kinh tế, về những nỗi đau riêng và cả sự hãi sợ cho cơn đại dịch toàn thế giới đang chực chờ bùng phát lại tại các nước Mỹ và châu Âu trong mùa đông tới đây.

Phút bình an, thư thả sau những giờ tĩnh tâm...

Ngài đã gieo vào lòng chúng tôi một niềm hy vọng cho tương lai khi hơn 2000 năm trước, con Thiên Chúa đã giáng trần để cứu chuộc nhân loại. Thì nay chẳng lẽ Ngài từ bỏ chúng ta? Ngài để mặc chúng ta với con vi rút Corona đang hằng ngày đè năng sự an nguy của toàn thế giới?

Trong nỗi đau chung, linh mục cũng được từng cá nhân chia sẻ những đau khổ riêng trong buổi “giải tội”. Ai cũng nói lên những mất mát, âu lo, đau khổ của mình. Tôi cũng vậy, đã từng hy vọng khi cầu xin một phép màu cho má tôi qua cơn nguy kịch để sống với con cháu thêm một thời gian nữa, nhưng má tôi vẫn ra đi mãi mãi… Sự đau đớn đó đã được linh mục hóa giải bằng câu chuyện chính Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha “cất chén đắng” mà còn không được, vì đã là Thánh ý Chúa. Nếu từng người Chúa đều ban phép mầu thì thế giới này sẽ “theo ý mọi người” chứ không còn tuân phục theo ý Chúa nữa…

Buổi giải tội kết hợp với sự chia sẻ thật mầu nhiệm. Như một liều thuốc đưa tâm trạng của cá nhân tôi từ đau buồn, bi quan thành sự vâng phục theo Thánh ý Chúa. Tôi tin má tôi đang hưởng hạnh phúc trên thiên đàng nhờ những tháng năm bà sống nhân đức, bác ái với mọi người và siêng năng lần hạt Mân Côi sùng kính Ðức Mẹ cách riêng… Không chỉ tôi, những thành viên đều như rộng mở tâm hồn cho những đau đớn qua đi, đón chờ một mùa Giáng Sinh thánh thiện đang đến. Hai ngày còn lại của tĩnh tâm, chúng tôi sốt sắng nghe giảng, tham dự thánh lễ với tâm trạng phấn chấn…

Về nhà, trong không khí trở lạnh mùa khô, chúng tôi, những người như vừa hồi sinh sau 3 ngày tĩnh tâm tại Cần Giờ, như “ghiền” tĩnh tâm, ghiền nghe Lời Chúa, chúng tôi lại tổ chức một cuộc tĩnh tâm xa, đến một trung tâm tận Ðà Lạt. Nhà thờ nơi đây đã hoàn thành khung cảnh Giáng Sinh huyền ảo với hàng trăm ngàn ánh đèn lấp lánh trên những thân cây, tàn cây từ trong khuôn viên ra tận khu vực dành cho người tĩnh tâm. Ánh sáng đó rực rỡ hơn trong máng cỏ nhà thờ đang chờ đợi Ngôi Hai giáng thế. Một khung cảnh thần tiên khiến ai cũng bật lên như “thế giới cổ tích”. Thế giới đó bỗng huyền diệu hơn sau ba ngày lưu lại trung tâm nghe giảng “vọng Giáng Sinh” và lãnh nhận Bí tích Hòa giải từ linh mục phụ trách. Chúng tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn nữa với lần tĩnh tâm này, thấy như mình đã vượt qua những đau buồn, mất mát và ngập tràn hy vọng cho mùa Giáng Sinh sắp tới.

Chiếc xe du lịch đưa chúng tôi về nhà… Ngang qua những xóm đạo tại Di Linh, Lâm Ðồng…, chúng tôi hòa vào bầu khí Giáng Sinh trong nôn nao và hạnh phúc. Suốt một đoạn đường dài của các xóm đạo, mỗi nhà đều kết đèn rực rỡ với ảnh thánh giá sáng lung linh trước từng căn nhà. Ðến Ðồng Nai, từng mỗi căn nhà đều có cây thông Giáng Sinh với ánh đèn màu lấp lánh. Vâng, có ai biết trong những ngôi nhà ấy chưa từng gặp đau khổ mất mát hay họ lãnh nhận sự thử thách gấp nhiều lần chúng tôi? Vậy mà họ vẫn hân hoan chờ Chúa đến!

Về tới Sài Gòn, xe ngừng trước cổng nhà nguyện xóm giáo, chúng tôi vui vẻ bắt tay từ giã nhau. Giáo xứ tôi sắp tổ chức tĩnh tâm vọng Giáng Sinh cho trẻ em, giới trẻ, người lớn… Chúng tôi đều có đủ ba giới để cam kết cùng nhau tiếp tục buổi tĩnh tâm dành riêng cho giới mình.

Những tưởng Giáng Sinh năm nay sẽ buồn vì mất mát cá nhân và vì đại dịch chung của thế giới. Nhưng rồi chúng tôi lại được cảm nhận sự “hồi sinh” niềm tin trong từng người và hân hoan đón mùa Giáng Sinh đang đến với nhiều hy vọng.

NGUYỄN NGỌC HÀ

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...