Hoài niệm những ngày hè miền quê

Hè về, phượng nở rợp trời, gợi nhắc trong tôi nhiều kỷ niệm khó quên một thời...

Mùa hè ngày xưa với tụi nhỏ xóm tôi dung dị lắm. Khi ấy làm gì có game online dày đặc như bây giờ, đồ chơi sản xuất công nghiệp cũng không (trừ ít nhà có thân nhân ở nước ngoài gởi về), trò chơi ở công viên làm gì có... Ấy vậy mà chúng tôi vui lắm, hòa mình với thiên nhiên miền sông nước, thỏa thuê. Nhóm ba nhóm bảy rủ nhau đi kiếm cây chầm gọng, trúc... làm cần câu “hành quân” xa, nơi những cánh đồng cách nhà có khi gần 10 cây số. Lũ nhóc chúng tôi phơi nắng từ sáng đến chiều, mang theo lon cơm, đụt nóng trong những lùm cây, hồi hộp với từng cần câu “được” kéo căng, để rồi ai nấy thỏa mãn ra về với những con cua, con cá tươi nguyên, thêm rau củ hái lượm dọc đường, vừa đi vừa giỡn cho bớt xa. Đứa giỏi ngoài việc giúp cha mẹ khỏi tốn tiền chợ còn dư cua cá đem bán. Ngày ấy, cua gạch son cũng đâu có bao nhiêu tiền, nhưng vậy là quý lắm rồi. Mà cũng khó quên tấm lòng cô bác rộng rãi, cho chúng tôi câu tự nhiên cứ như trong rừng vậy, ít khi la trừ những lúc tụi nhóc quá đáng làm bể bờ, sạt mương do đi đứng không cẩn thận. Vậy đó, mấy tháng hè là dịp cải thiện bữa ăn, rong chơi ngoài nắng gió, đứa nào đứa nấy trông rắn rỏi hẳn ra.

Chúng tôi cũng có những trò chơi thú vị, nhớ nhất là tự làm diều bằng khung tre, chiều chiều kéo lên bờ đê thả. Rồi chia “quân” chơi trò đánh trận giả. Cũng có khi được dịp người lớn thi đấu bóng đá ngoài sân ruộng, tụi nhỏ kéo từng tốp đi xem, ra về nán lại bắt cá rô trong lỗ chân trâu, nhiều lắm. Rồi lấy đất nắn nu na, bày trò bán hàng...

Những ngày hè qua nhanh trong nắng gió, lao động, vui chơi. Chúng tôi cũng có ôn tập và làm trước một ít bài tập từ sách giáo khoa, song không nặng nề lắm.

Thắm thoát đã mấy mươi năm trôi qua rồi. Giờ tụi nhóc chơi kiểu khác, có vẻ tân tiến hơn, song chưa chắc vui bằng chúng tôi ngày ấy...

NGUYỄN THÀNH CÔNG (Bạc Liêu)

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Bữa ăn sáng tại nhà
Bữa ăn sáng tại nhà
Tôi thường xuyên ăn sáng ở nhà và hay tự mình chuẩn bị cho bữa sáng. Trong thời buổi vệ sinh thực phẩm đang là mối lo của biết bao người, việc tự nấu nướng, hạn chế “cơm đường cháo chợ” cũng là một cách tự bảo vệ mình.
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Tôi đến Đà Lạt nhiều lần và lần nào cũng ra về với những trải nghiệm thú vị. Một trong số đó, nhớ nhất vẫn là kỷ niệm thân thương trong lần gặp gỡ với một người bán khoai, bắp nướng ở chợ đêm nơi xứ lạnh này.
Tháng năm mưa về
Tháng năm mưa về
Mùa hạ bắt đầu từ tháng Tư, nhưng gặp năm hạn hán, nắng nóng kéo dài. Nắng cháy cỏ, cháy da. Lòng hồ, lòng ao đầm nứt nẻ, những dòng sông cạn nước, những cánh đồng lúa đỏ quạch một màu lửa thiêu.
Người học trò cũ.
Người học trò cũ.
Thời còn đi dạy, ấn tượng nhất của tôi về một cậu học trò của mình là năm em học lớp 12, trong khi các bạn háo hức lẫn hồi hộp cho kỳ thi đại học, em đủng đỉnh xin về tiệm xe của người chú ruột học nghề sửa...
Những căn nhà của Mẹ
Những căn nhà của Mẹ
Mẹ tôi giờ đã già, suốt ngày chỉ nói về chuyện ngày xưa, giãi bày, luyến nhớ và dặn dò. Tôi thì hay ôn lại những năm tháng bên mẹ trong hành trình bôn ba lưu lạc mưu sinh, và thường nghĩ về những căn nhà của mẹ ở nhiều...
Cảm thông
Cảm thông
Thời tôi còn niên thiếu, gia đình thường lâm vào cảnh túng bấn. Một mình cha tôi phải bươn chải lo đến sáu miệng ăn. Những lúc buồn, cha hay đi uống rượu và về lại cãi nhau với mẹ tôi.