Khi hát bội đã qua thời vàng son...

Hát bội là một trong những bộ môn nghệ thuật rất thịnh một thời ở miền Nam. Chính sân khấu này đã sản sinh ra cải lương, song theo thời gian, khán giả ít dần. Cuộc sống của những nghệ sĩ hát bội đây đó cũng trở nên bấp bênh với nhiều lối rẽ nhưng vẫn có người bám trụ với nghề vì niềm đam mê, dù có khi phải làm thêm một việc khác để kiếm sống.

Đời sống xã hội phát triển với nhiều môn giải trí, hát bội đã không còn ở thời hoàng kim nhưng dù vậy, nhiều nghệ sĩ vẫn quyết tâm cố gắng gìn giữ để cho con cháu biết rằng đó cũng là một truyền thống của gia đình. Ông Nguyễn Văn Vinh, 66 tuổi (Tiền Giang) gắn bó với nghề hơn 40 năm, từ một cậu học trò nghèo, bỏ học theo đoàn hát; từ vai phụ cho tới vai chính gần suốt 10 năm. Chính lòng yêu nghề đã giúp ông có động lực thành lập một đoàn hát để biểu diễn ở các lễ hội đình, miễu. Một thời rất thịnh, đoàn hát được biểu diễn nhiều nơi từ tỉnh này sang tỉnh khác. Mỗi chuyến lưu diễn như thế thường kéo dài khoảng một tuần và đoàn được mời liên tục. Các kép hát vừa có thể kiếm được nhiều tiền mà cũng thỏa mãn được đam mê. Nhưng theo thời gian, khi hát bội bắt đầu bước vào giai đoạn suy tàn, nhiều kép hát đã bỏ nghề để theo công việc khác. Đoàn của ông Vinh bắt đầu ít người hơn và đến nay thì đã tan rã, ông buộc phải theo hát cho một đoàn khác mới thành lập. “Mỗi năm chỉ có khoảng vài suất diễn, tiền lãnh cho mỗi lần đi khoảng vài trăm ngàn đồng. Không đủ tiền mua son phấn và dụng cụ biểu diễn, nhưng vì yêu nghề mà tôi vẫn bám trụ đến bây giờ”, ông Vinh bùi ngùi nói. Thu nhập ít ỏi không đủ trang trải mọi thứ, vợ chồng ông phải sống bằng tiền “trợ cấp” của các con. Dù mấy người con ông Vinh từng khuyên cha đừng đi hát nữa mà ở nhà tịnh dưỡng, nghỉ ngơi tuổi già, song cái máu đam mê nghệ thuật đã ăn sâu vào người nên ông khó dứt ra được.

Quả là “cái nghề trót đeo mang” như cách nói của nhiều nghệ sĩ hát bội, bởi không ngại khó khăn, gian khổ, thu nhập thấp, chỉ cần được hát, đứng trên sân khấu với vài chục khán giả thôi cũng làm họ cảm thấy vui. Như anh Võ Vũ Hoàng Nam, 42 tuổi (Tiền Giang), theo nghề gần 10 năm, suốt chừng ấy thời gian phải chịu đựng cuộc sống bấp bênh do tiền thù lao khá thấp, đôi khi đoàn chỉ nhận lời mời từ vài điểm đình, miễu quen thuộc. Để kiếm thêm thu nhập, anh buộc phải mở một tiệm vá xe trên lề đường gần nhà. Nguồn thu từ việc làm thêm này khá ổn định, nhưng mỗi khi đoàn kêu là anh lại dẹp dọn và vác hành lý, trang phục để đi biểu diễn. Anh cho biết: “Có khi mỗi suất hát như vậy không bằng một ngày tôi sửa xe đông khách nhưng đã trót mang nghiệp cầm ca thì phải chịu thôi, tôi không phàn nàn, cũng không oán trách. Chỉ cần được hát đã là niềm vui”.

Chị Lê Thị Thu, 32 tuổi (Vĩnh Long) là một kép hát bội có tiếng của đoàn Qui Phụng ở tỉnh. Mỗi suất hát của chị thường được phần cát-sê cao hơn mấy anh em trong đoàn nhưng trước tình trạng “mai một” của bộ môn nghệ thuật này, chị cũng không có nhiều buổi biểu diễn như trước nên phải mở một quán nước tại nhà để vừa đi hát khi được mời mà cũng kiếm thêm thu nhập để nuôi gia đình. Kỷ niệm mà chị nhớ nhất và đó cũng là động lực để chị yêu nghề cho tới bây giờ, đó chính là vào đêm diễn tại một Miễu Bà ở Bến Tre : “Hôm đó trời mưa rất lớn, điện bị cúp bất chợt, buổi hát buộc phải hủy bỏ nửa chừng. Bỗng nhiên có một bà cụ đi lên và nói sẽ cho mượn máy phát điện. Tiền xăng dầu cho việc mua nguyên liệu sẽ được bà đài thọ. Trong lúc chờ đợi máy phát điện hoạt động, cụ động viên anh em trong đoàn cố gắng vì bà con ở đây ai cũng yêu thích và rất mê hát bội. Đêm ấy tuy kéo dài tới gần 5 giờ sáng nhưng mọi người đều cảm thấy rất vui vì tấm chân tình của bà con”.

Trường hợp chị Nguyễn Thị Trúc, 43 tuổi (Bến Tre) cũng là một trong những đào hát có hoàn cảnh khó khăn. Hằng ngày, chị phải đi bán vé số dạo khắp nơi, nhưng khi có suất diễn là không thể bỏ. Theo nghề hát từ cha mẹ, ngay từ bé chị đã vào vai những đứa con một cách trơn tru, rồi cũng gia nhập đoàn hát. Ba mẹ mất trong một tai nạn dọc đường khi đi biểu diễn, Trúc phải tự mình mưu sinh từ năm 13 tuổi. Bán vé số nhưng chị vẫn lấy ánh đèn sân khấu để làm niềm vui. Hôm nào có suất hát, chị bán từ sáng tới trưa, chiều nằm nghỉ một chút để tối hát, còn nếu phải đi biểu diễn ở xa, hôm đó chị tạm ngưng bán vé số.

Theo những người trong cuộc, để lôi kéo khán giả, nghệ sĩ hát bội phải luôn làm mới trong từng điệu bộ và cả cách hát. Một số đoàn hát bội hiện nay có khi hát theo hình thức cải lương để thu hút người nghe. Dù cuộc sống khó khăn, nhưng chính sự yêu nghề đã giúp các “kép” vẫn cố gắng bám trụ. Dưới ánh đèn sân khấu, tiếng vỗ tay của một bộ phận khán giả lớn tuổi, dù không nhiều như xưa song cũng đủ làm ấm lòng những người con đang cống hiến vì nghiệp tổ.

VÕ HỒNG TUẤN

Chia sẻ:

Bình luận

Đường Chinh Tây 2017
Đường Chinh Tây 2017

có thể bạn quan tâm

Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Từ 1808 đã có địa danh Phú Lợi, là tên một làng (thôn) thuộc tổng Bình Chánh, huyện Bình An, phủ Phước Long, trấn Biên Hòa.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Từ 1808 đã có địa danh Phú Lợi, là tên một làng (thôn) thuộc tổng Bình Chánh, huyện Bình An, phủ Phước Long, trấn Biên Hòa.
Vẻ đẹp theo năm tháng
Vẻ đẹp theo năm tháng
Tòa Giám mục Kon Tum là một trong những công trình kiến trúc và văn hóa nổi bật tại thành phố Kon Tum (cũ), điểm đến lý tưởng cho những ai đam mê tìm hiểu về lịch sử, văn hóa, và kiến trúc độc đáo của miền đất cao nguyên. 
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Ngày bổn mạng (quan thầy), nghi thức rước kiệu thường được cử hành trước thánh lễ theo hình thức của cuộc rước nhập lễ (proscessio).
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 3)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 3)
Địa danh Bình Dương xuất hiện ở Việt Nam vào khoảng năm 1692, sau khi Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh thiết lập hệ thống quản lý hành chánh cho vùng đất phía Nam này.
Giờ đố vui giáo lý
Giờ đố vui giáo lý
Bên cạnh các hoạt động vui chơi, thời gian thi đố vui giáo lý còn mang đến niềm vui cho các em thiếu nhi khi có cơ hội thể hiện kiến thức đã học, đồng thời phát huy tinh thần chung sức của đội nhóm.
Ðiềm tĩnh  là một nội lực
Ðiềm tĩnh là một nội lực
Trong những ngày điều trị tại trung tâm vật lý trị liệu, thời gian như trôi chậm lại. Tôi mang theo một quyển sách nhỏ như một người bạn đồng hành, một nơi trú ẩn tinh thần. Cuốn sách “Điềm Tĩnh và Nóng Giận” giúp tôi tìm được sự bình...