Món dưa môn trong bếp quê

Cũng gần giống các loại dưa chua khác, dưa môn là món ăn dân dã nhất mà người quê tôi luôn có trong gian bếp của mình.

Dưa có màu vàng nâu, ăn giòn, vị ngọt thanh và có mùi thơm đặc trưng. Môn để làm dưa là môn bạc hà hay môn ngọt có cuống và lá màu xanh, tim lá có chấm đo đỏ, nhiều nơi người ta gọi là dọc mùng, thường mọc hoang theo bờ mương, rạch, sông, suối rồi được người quê di thực về trồng. Còn một loại môn nữa cũng làm dưa được là môn tím bởi cuống và lá có màu tím sẫm nên dưa cũng có màu riêng biệt không lẫn vào đâu được. Môn tím được trồng nhiều ở Tây Nguyên. Người quê tôi thường trồng môn cạnh bờ ao hay quanh ang nước là nơi có đủ độ ẩm cho cây phát triển.

Để làm được hũ dưa môn ngon người ta lựa ngày nắng thu hái chúng bằng cách cắt sát gốc, bỏ lá rồi bó lại mang về. Dựng vào chỗ mát cho môn ra hết mủ rồi bóc sạch lớp vỏ bên ngoài sau đó cắt khúc rồi đem phơi cho héo. Bóp với muối nhiều lần cho hết chất ngứa rồi cho vào khạp ngâm với nước muối, muốn nhanh chua thì cho ít nước vo gạo vào khoảng bốn, năm ngày sau là ăn được. Cũng như các loại dưa muối khác, muốn muối dưa môn ngon, màu sắc đẹp và ăn giòn là cả một nghệ thuật của người quê.

Khi ăn lấy dưa ra vắt cho ráo nước rồi trộn với chút đường, tỏi đập dập và ớt băm nhuyễn. Món này chấm với nước cá kho ăn với cơm trắng thì tuyệt. Cũng có thể chẻ nhỏ dưa ra rồi trộn với tép nướng bóc vỏ thêm rau răm, rau mùi, đậu phộng rang giã dập. Món này phải ăn với bánh tráng nướng mới ngon.

Dưa môn món ăn dân dã miền quê

Dưa môn nấu kiểu gì ăn cũng ngon, đơn giản nhất là xào chay, nghĩa là chỉ xào với dầu mỡ và tỏi đập dập nhưng thích hợp và có lẽ ngon nhất là nấu với các loại cá đồng. Ở quê, công việc đồng áng vất vả nên người ta thích ăn món canh chua hơn là những món khô bởi canh chua có tính giải nhiệt rất tốt mà lại dễ nuốt. Canh chua dưa môn thường nấu với cá đồng, rau ngổ, é quế, cà và mắm muối mà không cần đến các vị chua khác như me, cơm mẻ, khế hay giấm. Khi không có nhiều thì giờ cho việc bếp núc hay phải mang cơm ra đồng, mẹ tôi thường kho chung dưa môn với cá, kho lửa riu riu cho cá và dưa thật thấm. Món này rất thích hợp để ăn với cơm gói mo cau.

Tuy ít giá trị thẩm mỹ và bổ dưỡng nhưng người quê tôi vẫn yêu thích những món ăn dân dã quê mùa, phải chăng vì nó chất chứa hương đồng cỏ nội và mang trong đó cả nỗi lòng thơm thảo của người vợ, người mẹ hiền đảm đang? Nó đã thấm vào máu, vào tim nên dẫu có đi đâu, về đâu, người ta vẫn luôn canh cánh trong lòng để rồi khi có dịp là đem ra phục vụ cho chồng con, bạn bè và vì thế nó thành món ăn chung của mọi gia đình.

Xa quê, nhớ quê đến thắt lòng, nhớ những bữa cơm nghèo đạm bạc thời đất nước còn gian lao, thời người quê còn đầu tắt mặt tối mà thương cho thuở niên thiếu của mình, thời mà món dưa môn xào chay cũng khiến tôi luôn thòm thèm...

Lý Thị Minh Châu

Chia sẻ:

Bình luận

Tôi có một tuổi thơ gắn với món dưa môn này. Nhớ hồi xưa trưa nào cũng có ông già gánh hai thúng dưa đi ngang nhà. Dưa ông làm vừa chua vừa cay, ăn rất ngon. Cả nhà tôi vì ghiền món này hôm nào cũng ăn, dù có những bữa các món đi kèm không hợp nhưng cũng cứ mua.
Tôi có một tuổi thơ gắn với món dưa môn này. Nhớ hồi xưa trưa nào cũng có ông già gánh hai thúng dưa đi ngang nhà. Dưa ông làm vừa chua vừa cay, ăn rất ngon. Cả nhà tôi vì ghiền món này hôm nào cũng ăn, dù có những bữa các món đi kèm không hợp nhưng cũng cứ mua.

có thể bạn quan tâm

Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Mảnh băng dán  trên chiếc mũ
Mảnh băng dán trên chiếc mũ
Có dịp đi Sài Gòn tham dự một sự kiện thiện nguyện, tôi ra về trong đêm khi thành phố đã lên đèn, hỏi vé xe đã hết mà nhà trọ đắt đỏ quá.
Nhật ký mùa ôn thi
Nhật ký mùa ôn thi
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử.
Chiếc xe đạp của má
Chiếc xe đạp của má
Đứng trên lầu, ngắm trận mưa đầu mùa, vạn vật đang nâng mình đón lấy những hạt tươi mát, bất chợt tôi thấy một cô nào đó đạp xe trong mưa. Một hình ảnh khá hiếm nơi thị thành này, gợi tôi nhớ về chiếc xe đạp ở nhà mình...
Bữa ăn sáng tại nhà
Bữa ăn sáng tại nhà
Tôi thường xuyên ăn sáng ở nhà và hay tự mình chuẩn bị cho bữa sáng. Trong thời buổi vệ sinh thực phẩm đang là mối lo của biết bao người, việc tự nấu nướng, hạn chế “cơm đường cháo chợ” cũng là một cách tự bảo vệ mình.
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Chất miền Tây nơi xứ lạnh
Tôi đến Đà Lạt nhiều lần và lần nào cũng ra về với những trải nghiệm thú vị. Một trong số đó, nhớ nhất vẫn là kỷ niệm thân thương trong lần gặp gỡ với một người bán khoai, bắp nướng ở chợ đêm nơi xứ lạnh này.
Tháng năm mưa về
Tháng năm mưa về
Mùa hạ bắt đầu từ tháng Tư, nhưng gặp năm hạn hán, nắng nóng kéo dài. Nắng cháy cỏ, cháy da. Lòng hồ, lòng ao đầm nứt nẻ, những dòng sông cạn nước, những cánh đồng lúa đỏ quạch một màu lửa thiêu.
Người học trò cũ.
Người học trò cũ.
Thời còn đi dạy, ấn tượng nhất của tôi về một cậu học trò của mình là năm em học lớp 12, trong khi các bạn háo hức lẫn hồi hộp cho kỳ thi đại học, em đủng đỉnh xin về tiệm xe của người chú ruột học nghề sửa...
Những căn nhà của Mẹ
Những căn nhà của Mẹ
Mẹ tôi giờ đã già, suốt ngày chỉ nói về chuyện ngày xưa, giãi bày, luyến nhớ và dặn dò. Tôi thì hay ôn lại những năm tháng bên mẹ trong hành trình bôn ba lưu lạc mưu sinh, và thường nghĩ về những căn nhà của mẹ ở nhiều...
Cảm thông
Cảm thông
Thời tôi còn niên thiếu, gia đình thường lâm vào cảnh túng bấn. Một mình cha tôi phải bươn chải lo đến sáu miệng ăn. Những lúc buồn, cha hay đi uống rượu và về lại cãi nhau với mẹ tôi.