Ngày xưa...

Ai cũng có ký ức, nơi lưu giữ kho tàng trải nghiệm của riêng mình với hình ảnh, âm thanh, các biến cố... Hết thảy cái đã qua sống động trong lòng.

Do tuổi tác, không gian sống, trải nghiệm “ngày xưa” mỗi người rất riêng, thành thứ tài sản tinh thần cá nhân, thường “ôn cố tri tân” cùng bè bạn, con cháu, có khi được nắn nót viết lại thành văn thơ hay nên trang nhạc họa. Và chuyện “ngày xưa” của mỗi người giúp kẻ hậu sinh có một kênh hình dung về thời đã qua, học hỏi, trân quý đời sống.

Bà ngoại tôi, quá vãng đã lâu, lúc sinh thời dù ít nói, nhưng “kể” ngày xưa của bà theo cách riêng qua việc gìn giữ trang phục, đạo lý thánh hiền, cả bữa ăn... Bà có bạn già đến thăm, viết chữ Nho cẩn trọng như ông đồ trong giáo khoa vậy. Thế hệ của ngoại rơi vào thời loạn lạc, nửa cuối thế kỷ XIX, qua thế kỷ XX. Ngày xưa của bà rất khác thế hệ sau này.

Mẹ tôi thì nói nhiều hơn về “ngày xưa” và ôn lại mãi mỗi khi có dịp. Mẹ thuộc thế hệ 4X, sống hết các cuộc chiến tranh, vào thời bao cấp, cái gì cũng từng. Ngày xưa của mẹ có tuổi thơ học i tờ bình dân học vụ, ráp vần chưa rành thì “tốt nghiệp” bởi ... trường cháy - theo nghĩa đen - do bom đạn. Mẹ sinh ra ở vùng quê, có dòng sông, lũy tre, cánh vó... Ngày xưa của mẹ ngày cấy mấy công, trốn máy bay trong đầm năng lao xao chim chóc. Ngày xưa của mẹ xóm làng thưa thớt, cá mắm nhiều. Mẹ kể về những lần tản cư, chỗ ở thay đổi, sinh ly tử biệt...

“Ngày xưa” của tôi như mới đây thôi: viết ngòi sắt lá tre, giặt áo bằng nước tro, sách vở vàng rơm rạ... Ði học túi còm đủ mua củ khoai nướng hay lý đá bào mà vui, vô tư lự. Ngày xưa của tôi là mái nhà tranh với tủ sách yêu quý; là những tiết cầm phấn, mắt học trò tròn xòe, i tờ được học chưa lâu dạy cho các em thơ...

“Ngày xưa” chỉ là một ước lệ về thời đã qua của mỗi người, có khi không “xưa”, chỉ mươi năm trước, bạn bè gặp lại gọi thời chung lớp đã là... ngày xưa.

Có người có khoảng thời gian xưa nhẹ nhõm, nhiều tiếng cười - hành trang ký ức thực dễ chịu hay chẳng mấy lầm lỗi, sai sót, đời sống tinh thần vui làm sao! Có cụ gần cuối đời, hay nhắc ngày xưa thường giúp người cơ nhỡ, giờ kể cho con cháu nghe như dạy về đạo đức mà không ra vẻ giáo điều. Những điều tốt gom lại dệt nên “ngày xưa” tuyệt vời.

Cũng có người chia sẻ nhiều về một thời buồn, ám ảnh trong lòng. Có người thọ án, ra tù đã nhiều tuổi, về chốn cũ, mọi thứ đổi thay sau mấy mươi năm, vẫn nhận ra cội cây mình trồng, giờ... đã thuộc về người khác, “ngày xưa” trĩu nặng muộn phiền.

Bạn và tôi đang sống, ngày qua ngày, năm tháng cũ dần thành “ngày xưa”, chính mình viết nên ngày xưa của mình, từng nét một. Rồi một ngày đọc lại, tư lự nuối tiếc hay mỉm cười thú vị... Mỗi chúng ta hãy sống cho hôm nay thật tốt, để mai này sẽ có những “ngày xưa” thật đẹp và ý nghĩa!

NGUYỄN THÀNH CÔNG

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...