Những ngày nhà giáo buồn

Xin đừng hiểu lầm là ngày 20/11 buồn vì cô giáo không có quà, không nhận được lời chúc mừng. Xưa, lúc tôi là giáo viên trung học, ngày này rất vui. Tôi vẫn nói cùng học trò mình rằng món quà ý nghĩa nhất các em dành cho thầy cô chính là thuộc bài, chăm học. Dạy Anh văn, nên học trò hay tặng thiệp kèm những lời chúc bằng tiếng Anh tự các em nghĩ ra. Những câu từ mộc mạc, đôi lúc sai ngữ pháp ấy vẫn khiến tôi ngập tràn hạnh phúc.

Về hưu, thỉnh thoảng học trò vẫn ghé thăm tôi, không phải đợi ngày nhà giáo. Chỉ cần một dòng tin nhắn hẹn, tôi đều sắp xếp gặp các em. Tôi hãnh diện vì có những đứa học trò dễ thương, luôn quý mến mình.

ngaynhagiao.jpg (63 KB)
Những lần gặp lại còn nhiều thầy trò

Cách nay hơn 3 thập niên, tôi nhận được thư của Hội cựu sinh viên Đại học Sư phạm kỹ thuật Thủ Đức các khóa từ 71-75 mời họp mặt trước ngày nhà giáo. Chúng tôi vui sướng về trường sau hơn 20 năm tốt nghiệp, gặp lại bạn bè, thầy cô cũ. Và cũng từ đó, cứ trước ngày 20/11 tôi đều chuẩn bị hoa, cùng hùn tiền chiêu đãi thầy cô, ôn nhắc chuyện ngày xưa. Mọi người đều vui vẻ xiết bao…

Ngoài số ít là doanh nhân, chúng tôi đa số là giáo viên cấp 3, cao đẳng nghề, có cả người đang dạy đại học. Đúng ngày 20/11, chúng tôi thường bận ở trường của mình, nên trước hay sau, miễn có dịp gặp gỡ nhau, thăm hỏi thầy cô giáo cũ là được.

Một khoảng thời gian dài, tôi luôn có cơ hội được nói lời tri ân với thầy cô, nhận lời chúc từ học trò mình. Nhưng rồi thầy cô dần vắng vài người. Hỏi ra thầy Y bị tai biến đang nằm tại nhà, không thích ai đến thăm hay làm phiền; cô H bị đột quỵ… Năm sau hay tin cô T, thầy X đã qua đời… Bạn bè cũng thế, mỗi năm càng thưa người. Có bạn bệnh nặng nằm liệt giường, có đứa đang vô hóa chất đến tiều tụy. Rồi có người đã mất, thầy cô cũng từ giã cuộc đời… Từ bữa tiệc trên 10 bàn mỗi năm, về sau còn 5 bàn, và rồi chỉ là chiếc bàn dài kê lại. Từ hơn 100 người gồm thầy cô, học trò, chỉ còn vài chục người. Có năm vỏn vẹn mười mấy người…

Sau này, anh chủ tịch hội cựu sinh viên không còn tổ chức họp mặt. Tôi điện hỏi, giọng anh buồn buồn: Bọn mình là học trò mà qua hàng 7 rồi, thì thầy cũng hàng 9. Chẳng muốn nhắc thực tế phũ phàng, rằng được mấy người mạnh khỏe đâu, không bệnh này cũng bệnh kia. Giờ không thể tổ chức được vì chẳng còn mấy ai nữa…

Và hơn 10 năm nay, ngày nhà giáo tôi rất buồn.

Nguyễn Ngọc Hà

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Giữ gìn chức năng của đường sách
Giữ gìn chức năng của đường sách
Mới đây, đường sách Vũng Tàu tạm ngừng hoạt động, trong sự tiếc nuối đan xen tiếng thở dài của những ai từng có dịp đặt chân tới đây.
Niềm vui cùng Luce
Niềm vui cùng Luce
Sự kiện Tòa Thánh Vatican công bố nhân vật biểu tượng cho Năm Thánh 2025 theo phong cách hoạt hình trẻ trung, đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của giới trẻ.
Những ngày nhà giáo buồn
Những ngày nhà giáo buồn
Xin đừng hiểu lầm là ngày 20/11 buồn vì cô giáo không có quà, không nhận được lời chúc mừng. Xưa, lúc tôi là giáo viên trung học, ngày này rất vui. Tôi vẫn nói cùng học trò mình rằng món quà ý nghĩa nhất các em dành cho thầy...
Giữ gìn chức năng của đường sách
Giữ gìn chức năng của đường sách
Mới đây, đường sách Vũng Tàu tạm ngừng hoạt động, trong sự tiếc nuối đan xen tiếng thở dài của những ai từng có dịp đặt chân tới đây.
Niềm vui cùng Luce
Niềm vui cùng Luce
Sự kiện Tòa Thánh Vatican công bố nhân vật biểu tượng cho Năm Thánh 2025 theo phong cách hoạt hình trẻ trung, đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của giới trẻ.
Những ngày nhà giáo buồn
Những ngày nhà giáo buồn
Xin đừng hiểu lầm là ngày 20/11 buồn vì cô giáo không có quà, không nhận được lời chúc mừng. Xưa, lúc tôi là giáo viên trung học, ngày này rất vui. Tôi vẫn nói cùng học trò mình rằng món quà ý nghĩa nhất các em dành cho thầy...
Tiếng “dạ” trên môi
Tiếng “dạ” trên môi
Chị nói làm nghề này em phải nhớ là luôn xài chữ “dạ”. Lời dạy nhập môn ấy đã gần hai mươi năm qua, tôi vẫn còn ghi nhớ.
Tri ân thầy dạy đức tin
Tri ân thầy dạy đức tin
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11, các em Thiếu nhi Thánh Thể giáo xứ Bình Thuận (TGP TPHCM) đã trao tặng đến linh mục chánh xứ, linh mục tuyên úy xứ đoàn, các nữ tu, anh chị huynh trưởng và giáo lý viên những đóa hoa đơn sơ
Nhớ Cuore với những tấm lòng cao cả
Nhớ Cuore với những tấm lòng cao cả
Tôi không nhớ rõ đã bao lâu rồi, nhưng nếu chỉ tính từ lúc giã từ nghề dạy học thôi thì đến nay cũng đã gần 30 năm tôi không đọc lại cuốn sách từng một thời bị mê hoặc.
Cuộc mưu sinh và cái tình với mối mang
Cuộc mưu sinh và cái tình với mối mang
Bạn có công nhận, cho dù kinh doanh lớn cỡ tập đoàn, công ty hay đơn giản là tiệm tạp hóa vùng quê, gánh khoai hay bắp nấu… cũng đều có mối mang?
Lỗi hẹn trong “Và em, lễ khấn dòng”
Lỗi hẹn trong “Và em, lễ khấn dòng”
“Và em, lễ khấn dòng” là thi phẩm thứ 24 của nhà thơ Lê Ðình Bảng, sau các tác phẩm gồm sách giảng văn, giáo trình sách giáo khoa, thơ, văn, ký..., xuất bản từ năm 1962 ở Sài Gòn và hải ngoại cho đến nay. 
Di tích tử đạo giữa lòng thành phố
Di tích tử đạo giữa lòng thành phố
Nằm nép mình bên con đường sôi động của Sài Gòn, đền Thánh Matthêu Gẫm tọa lạc tại số 47D, đường Nguyễn Trãi, quận 1 là di tích Công giáo về một vị thánh tử đạo anh dũng, kiên trung: Thánh Matthêu Lê Văn Gẫm.