Cuộc sống không có tầm nhìn rõ ràng có thể trở thành một tai họa. Lãnh đạo thành công cũng không thể tồn tại một cách hiệu quả, nếu không có tầm nhìn. Tầm nhìn của Đức Thánh Cha là đón nhận tất cả Dân Chúa, không chỉ những người nghèo và cô lập, trẻ mồ côi và góa bụa, bị tù đày và bệnh tật, mà còn cả những người đồng tính nam và đồng tính nữ. Chúa Giêsu gõ cửa mời gọi Giáo hội cùng Ngài bước ra thế giới để ôm lấy người nghèo, người dễ bị tổn thương và những người cảm thấy không được yêu thương. Tầm nhìn mục vụ này, vượt ra khỏi cánh cửa của Giáo hội và lãnh thổ nhất định của một giáo xứ đã được phác họa trong Tông huấn “Niềm vui của Tin Mừng”. Mọi Kitô hữu ở khắp nơi, ngay lúc này, hãy đi vào một cuộc gặp gỡ cá vị và mới mẻ với Đức Giêsu Kitô, hay ít là mở lòng ra để cho Chúa Giêsu gặp gỡ mình[1]. Chúng ta không thể sống một đời Kitô giáo trọn vẹn, bằng cách ở trong thế giới nhỏ bé của sự tự cho mình là đúng và đầy thành kiến, cũng như đừng để trở thành nạn nhân của một “Hội Thánh quy vào chính mình”.
Tầm nhìn
Tầm nhìn là cái nhìn thiêng liêng, bằng tâm trí, do tác động của Chúa Thánh Thần, cùng với sự hiểu biết dựa trên Phúc âm, Công đồng Vatican II, Thượng Hội đồng Giám mục thế giới 2023… Tầm nhìn sẽ hình dung về tương lai, như một bức tranh toàn cảnh rõ nét với những thách thức và cơ hội, để từ đó đưa ra những quyết định hành động đúng đắn. Tầm nhìn hết sức quan trọng, vì tầm nhìn dẫn tới sự sống. Không có tầm nhìn đồng nghĩa với diệt vong. Qua định nghĩa về tầm nhìn trên, chúng ta để ý tới điểm nhấn quan trọng: “Chúa Thánh Thần trao ban tầm nhìn cho những người yêu mến Chúa Giêsu, thao thức về Giáo hội Chúa Kitô và về hạnh phúc con người và môi trường”, hầu đưa ra những giải pháp, đáp trả thời đại, đem lại sức sống, sự tươi đẹp và hạnh phúc cho nhân loại và thế giới.
Mục vụ
Mục vụ là cùng với Chúa Thánh Thần chăm sóc con người, Giáo hội và thế giới. Như Chúa Kitô, trong Phúc Âm[2], là người lãnh đạo, chăm sóc, dẫn dắt đàn chiên của mình. Người mục vụ có ân sủng tầm nhìn do Thánh Thần trao ban, và hiểu biết thực tại để nhìn ra con đường, dẫn đàn chiên tới đồng cỏ non, suối trong và bóng mát, đồng thời biết tình trạng và săn sóc từng con và biết lắng nghe tiếng chiên, tìm kiếm chiên lạc đem về đàn và bảo vệ đàn chiên khỏi thú rừng rình rập, làm hoảng loạn, tách khỏi đàn để chộp bắt.
Áp dụng
Tầm nhìn và mục vụ đều do ân sủng của Chúa Thánh Thần. Do đó, cần tín thác vào Người. Tông huấn Niềm vui của Tin Mừng cho thấy tầm nhìn bắt nguồn từ “bác ái mục vụ”, có thể được thể hiện bằng nhiều cách, trong đó ít nhất là một chúc lành mục vụ cho các cặp đồng tính để có thể đưa Chúa Kitô đến gần hơn, đồng thời, bắt đầu một cuộc hành trình đồng hành và mời gọi mà không phán xét, chấp thuận, hợp pháp hóa hay xác nhận cuộc sống của họ - vì chỉ có Thiên Chúa mới là thẩm phán. Những hoạt động bác ái như vậy là dấu hiệu và nghĩa vụ của những người môn đệ chân chính. Nhưng đức bác ái có thể bị mất đi vì tội lỗi. Fiducia Supplicans thừa nhận thực tế này. Trong tuyên ngôn Fiducia Supplicans, Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh “Đừng đánh mất đức ái mục tử vốn phải ngang qua mọi quyết định và thái độ của chúng ta và tránh tự coi mình là những thẩm phán chỉ từ chối, bác bỏ, loại trừ”[3]. Đức Thánh Cha yêu cầu các tín hữu trở thành những môn đệ truyền giáo luôn đồng hành, lắng nghe và mời gọi tha nhân trong tinh thần bác ái Kitô giáo. Ngay cả linh mục cũng không được miễn khỏi việc hằng ngày theo đuổi sự thay đổi tâm hồn cá nhân. Linh mục - như mọi thành viên khác của Hội Thánh - phải lớn lên trong sự ý thức rằng bản thân họ luôn luôn cần được loan báo Tin Mừng[4]. Đức Thánh Cha mô tả: “Trong một nền văn hóa đầy nghịch lý giữa sự đau khổ vì không được ai biết đến, và đồng thời bị ám ảnh vì các tình tiết trong cuộc đời của những người khác, đã khiến chúng ta rơi vào thái độ tò mò bệnh hoạn và đáng xấu hổ. Hội Thánh phải nhìn người khác bằng đôi mắt thân tình và thiện cảm hơn”[5]. Trong cái nhìn này, các tín hữu cần vượt qua cơn cám dỗ chỉ chăm chăm nhìn vào chính mình, trái lại, phải khao khát mỗi ngày được nhìn thấy những người đang cần giúp đỡ. Trong thế giới ngày nay, các mục tử có chức thánh và các nhà hoạt động mục vụ khác có thể hiện thực hóa hương thơm sự gần gũi và cái nhìn thân mật của Đức Kitô qua việc tôn trọng thực sự thừa nhận mầu nhiệm của con người mà không đưa ra những phán xét. Đức Giáo Hoàng Phanxicô mời gọi: “Ai đồng hành với người khác cần hiểu rằng mỗi tình huống của một cá nhân trước mặt Chúa và đời sống trong ân sủng của họ là những mầu nhiệm mà không một ai có thể hiểu đầy đủ từ bên ngoài”.
* * *
Hơn 2.000 năm trước, chính Chúa Thánh Thần đã trao quyền cho các tông đồ bước ra khỏi cánh cửa khóa kín của căn phòng trên lầu và thực hành đời sống đức tin để loan báo Tin Mừng. Tông huấn Niềm vui của Tin Mừng đã xác định Chúa Thánh Thần là nguồn gốc của tầm nhìn mục vụ. Chúa Thánh Thần biết rõ cái gì cần ở đâu và lúc nào[6]. Chúa Giêsu mời gọi các tín hữu đi ra và loan báo niềm vui Tin Mừng trong tinh thần đồng hành đích thực, lắng nghe, yêu thương mà không phán xét, luôn tôn kính sự khôn ngoan và ân sủng của Chúa Thánh Thần.
1 Evangelii Gaudium, 3
2 Ga 10,11-18
3 Fiducia supplicans, 13
4 Evangelii Gaudium, 164
5 Evangelii Gaudium, 169
6 Evangelii Gaudium, số 280
Linh mục Gioan Kim Khẩu Nguyễn Văn Hinh (D.Min)
Bình luận