Cậu sinh viên nọ vừa bị cô gái mười tám cho “de”. Mâu thuẫn bùng phát từ một lần “chat” với nhau. Cậu hỏi về mẫu người lý tưởng của bạn gái. Vốn mê lịch sử, cô nói thần tượng kiêm hình tượng “chồng quốc dân” của mình là... Trần Hưng Ðạo. Cậu liền dè bỉu cô nàng “sống như người cõi trên”, đã thế còn dại mồm bảo: “Vô lý! Hâm mộ một người chẳng biết mặt, chẳng cùng thời? Em nên thích ai đang sống ở hiện tại, người đó mới là thật.” (dịch nghĩa: Yêu anh đây này!). Sau nước cờ “đi vào lòng đất”, thanh niên được phát một vé “đi tàu suốt”.
Một chàng khác tầm ba mươi tuổi thích một cô thông minh, quyến rũ, phóng khoáng, đã thế thu nhập còn cao. Trong khi đang lấy lòng người đẹp, anh liếc thấy bộ móng tay đính đá, sơn nhũ rất cầu kỳ của cô. Thấy anh hiếu kỳ, cô tươi cười khoe làm bộ móng này tốn vài triệu nhưng xứng đáng. Anh chép miệng bảo: “Em tiêu xài hoang phí vậy, mai mốt thu vén gia đình làm sao?”. Nghe thế, cô gái hơi mất hứng nhưng chỉ im lặng. Ngay hôm sau, thêm một đồng chí bị “de” xe.
Nhiều người trẻ cứ nghĩ thời xưa lạc hậu. Nhưng nếu các cụ chứng kiến những pha tán gái này, kiểu gì hậu bối cũng bị chê thẳng thừng: Còn non và xanh lắm!
![]() |
Truyền thuyết kể rằng vua Arthur nước Anh từng bị quân thù bắt. Nhà vua sẽ được tha chết nếu giải được câu đố: Phụ nữ thật sự muốn gì?
Ngay khi được thả, đức vua vội triệu tập tất cả thần dân để tìm đáp án. Chẳng ai trả lời được, kể cả các nhà thông thái. “Deadline” mà kẻ thù vạch ra đã gần kề, vua đành tìm một phù thủy già xấu xí trong rừng. Mụ đồng ý với điều kiện có được Gawain, hiệp sĩ Bàn Tròn hào hoa, dũng cảm, bạn thân nhất của vua. Arthur không muốn bạn mình chịu thiệt thòi, nhưng Gawain sẵn sàng lấy phù thủy để cứu đức vua và vương quốc.
Vào ngày cưới, phù thủy giữ đúng lời hứa, giải câu đố hóc búa: Ðiều phụ nữ thật sự muốn là được toàn quyền quyết định mọi việc trong đời mình. Nhờ đáp án thuyết phục, kẻ thù tha chết cho vua Arthur, nước Anh tạm thoát họa xâm lăng.
Về phần mình, hiệp sĩ Gawain sửng sốt vì người vợ phù thủy biến thành mỹ nhân ngay đêm tân hôn. Thì ra do chàng đã luôn cư xử lịch thiệp, nhã nhặn dù vợ có xấu xí và thô lỗ. Nàng sẽ biến thành một người xinh đẹp, dịu dàng trong nửa ngày, nửa ngày còn lại vẫn là mụ già. Chỉ cần chàng chọn lúc nàng xinh đẹp là ngày hay đêm.
Cân nhắc hồi lâu, chàng đáp: “Hãy tự quyết số phận của mình, nàng muốn đẹp lúc nào cũng được”. Phù thủy rất vui, bỏ hẳn hình hài xấu xí, làm một mỹ nhân cả đời bên chồng.
*
Nước Việt có những pha tán gái “chất” không kém bên Tây. Chẳng hạn, chuyện về vua Thành Thái nhà Nguyễn.
Nghe đất Kim Long có nhiều người đẹp, vua cải trang, đến đó tuyển phi. Vậy mà dạo khắp vùng, vua chẳng tìm được ai ưng ý. Ðúng lúc xuống đò về cung thì vua gặp cô lái đò tuổi đôi mươi xinh xắn, má hồng. Xao xuyến trước cô, vua hỏi ngay: “Nì, o tê! O có muốn lấy vua không?”. Không biết người hỏi chính là vua, cô cười từ chối.
Vua Thành Thái nghiêm túc nói: “Tui nói thiệt! O muốn lấy vua thì tui làm mối cho”. Nhờ vị quan đi cùng vua khích lệ, cô đánh bạo bằng lòng. Thế là vua liền dắt tay cô về phía mui thuyền. Cô dùng dằng không theo thì vua bảo: “Rứa thì quý phi ngồi nghỉ, để trẫm trèo cho!” rồi chèo đò về thẳng kinh đô.
Dù đây chỉ là truyền thuyết, nhưng vẫn chứng minh trình độ “thả thính” của tiền nhân. Các cụ tế nhị mà vẫn bạo dạn, đến vua còn không cậy quyền bắt con gái thường dân làm phi, huống hồ...
*
Muốn chinh phục phụ nữ, trước hết “mận” hãy hỏi ý “đào” đã. Cô ấy ưng thuận thì tiếp tục, không thì hãy tôn trọng cô ấy và bước đi như một người đàn ông chân chính. Dù cô ấy không yêu anh, ít nhất cũng khâm phục vì anh đã cư xử lịch thiệp.
Ðừng cố níu kéo, dùng mánh khóe lừa gạt hay cay cú nói xấu cô ấy khi bị từ chối. Càng không nên chê bai sở thích và mẫu người cô ấy ngưỡng mộ, kẻo bị cho “de” giống hai thanh niên nọ. Bởi khi các anh giễu cợt hình mẫu lý tưởng của người ấy, chẳng khác nào tự nhận mình không thể đáp ứng tiêu chuẩn và cô ấy không chọn anh là đúng rồi.
Ðến tận bây giờ, giới mày râu vẫn truyền nhau câu đố thời vua Arthur: “Phụ nữ thật sự mong muốn điều gì?”. Một số nghĩ dùng vật chất xa hoa là dư sức chinh phục trái tim phụ nữ, có người lại bó tay, cho là phụ nữ khó chiều, khó hiểu. Họ mải suy diễn xa xôi mà quên béng một điều quan trọng: Biết tôn trọng cô ấy, tôn trọng từ ý muốn đến cảm xúc.
Nhiều khi sự tôn trọng cũng là một cách tán tỉnh. Vì nhu cầu cao nhất của con người luôn là được tôn trọng và công nhận.
Ths-Bs Lan Hải
Bình luận