Sắp đến ngày kỷ niệm việc Thiên Chúa giáng sinh. Nhiều nơi đã bắt đầu chuẩn bị mừng lễ. Việc chuẩn bị tâm hồn mới là điều quan trọng, vì là nơi Chúa muốn đến viếng thăm và ở lại. Những việc đơn sơ, chân thành sẽ giúp mỗi người sẵn sàng đón mừng ngày lễ trọng đại này.
Khiêm nhường
Ngôi Hai Thiên Chúa đã “Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế”. Ngài đã tự hạ tới bậc thang chót của thân phận con người. Chúa Giêsu giáng sinh tại Bêlem, nằm trong máng cỏ, giữa đàn bò chiên, ở cánh đồng hoang vắng, giữa đêm đông lạnh, là một cảnh hết sức cùng cực, để khởi đầu một cuộc đời hy sinh “làm giá cứu chuộc” cho nhân loại (Mc 10,45).
Ngài tự hạ trong tinh thần tuân phục thánh ý Chúa Cha, vì thế mà Thiên Chúa trên trời được vinh danh. Thánh Phaolô viết: “Anh em hãy cảm nghĩ trong anh em điều đã có trong Ðức Kitô: Ngài tuy có bản tính Thiên Chúa, đã không nghĩ phải dành cho mình được ngang hàng với Thiên Chúa, trái lại, Ngài đã hủy bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người, với cách thức bề ngoài như một người phàm. Ngài đã tự hạ mình và vâng lời cho đến chết. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Ngài” (Pl 2,5-10).
Sự tự hạ của Ðức Kitô là một phép lạ đặc biệt, làm chứng Ngài bởi trời mà xuống. Sự tự hạ ấy là một đặc điểm của Chúa Cứu Thế, và là lời kêu gọi mỗi người hãy trở về đúng chỗ của mình, là trong hàng ngũ kẻ tội lỗi. Chính khi đứng vào đúng chỗ của mình, mỗi người được Chúa Cứu Thế đến với. Bởi vì Ngài không đến cho kẻ khỏe mạnh, mà đến cho kẻ bệnh tật, yếu đuối. Ngài là “Ðấng xóa tội trần gian” (Ga 1). Ngài là Ðấng đã kêu gọi “Những ai gồng gánh nặng hãy đến với Ngài, Ngài sẽ làm cho nhẹ gánh đi” (Mt 11,28). “Ngài là Ðấng cầu bầu trước mặt Chúa Cha, chính Ngài là hy lễ đền tội chúng ta, không những cho chúng ta mà cũng cho mọi người trên thế gian” (1 Ga 2,1).
Khi khiêm nhường, nhận biết mình là kẻ tội lỗi mà được Chúa Cứu Thế yêu thương tha thứ, niềm tin của mỗi người đặt vào Ngài sẽ rất sống động. Ngài là Tin Mừng, niềm hy vọng và là sự sống của từng người.
Trở về
Với niềm tin ấy, mỗi người đón nhận ơn cứu độ. Đó là một hồng ân mà không ai xứng đáng, cũng không ai có thể tự mình đạt được. Như Thánh Phaolô đã khẳng định: “Nhờ hồng ân Thiên Chúa mà ta được cứu độ, do đức tin. Ơn cứu độ này không phải do ta, mà là một hồng ân của Chúa. Nó không phải là kết quả những cố gắng của ta, và do đó không ai có thể tự phụ” (Ep 2,8-9).
Đức tin ở đây là một đức tin đi đôi với việc làm. Thánh Giacôbê đã khẳng định: “Nếu ai nói tôi có đức tin, mà lại không có việc làm, thì điều ấy chứng tỏ gì?” (Gc 2,14). Việc làm quan trọng nhất mà mỗi người cần thực hiện, như Chúa Giêsu đã dạy, đó là trở về với Ngài. Trở về bằng cách từ bỏ những gì trái nghịch với Đức Kitô và sống theo lời Ngài. Tổ phụ Ápraham là một ví dụ điển hình, đức tin của ngài đã được chứng minh qua việc dâng hiến con trai mình, cho thấy đức tin và việc làm không thể tách rời.
Sẽ không có sự trở về đích thực, nếu thiếu nhận thức đúng về khoảng cách giữa mình và Đức Kitô. Nhận thức này đến từ sự thức tỉnh của con tim nhiều hơn từ trí tuệ. Một trái tim dửng dưng, chai đá, khô khan, đóng kín, là rào cản ngăn nhiều người đến với Chúa, mặc dù trí khôn họ chất chứa đầy những chân lý tôn giáo cao sâu. Trái lại, với thái độ tỉnh thức, nhạy bén của trái tim đơn sơ khiêm nhường, bao người đã không những đón nhận được ơn trở về, mà còn phát triển được ơn đó trên suốt cuộc đời đầy thử thách.
Nhận định trên đây dựa trên Kinh Thánh. Thánh vương Đavít cầu xin: “Lạy Chúa, xin tạo trong con một quả tim trong sạch...” (Tv 51,12). “Ta sẽ cho con một quả tim mới, Ta sẽ đặt trong con một tinh thần mới, Ta sẽ cất khỏi con trái tim chai đá, và ban cho con một trái tim thịt” (Edekien 36,26).
Trái tim không chai cứng do bản năng, mà do sự suy thoái đạo đức dần dần, vì từng bước xa lìa luật Chúa. Trái tim chai cứng cũng thường do thói quen tự mãn coi mình là đạo đức, để rồi dễ dàng khinh chê kẻ khác, coi họ là kẻ tội lỗi. Có thể nói, người công chính quá tự mãn sẽ dần dần làm cho trái tim mình trở nên chai đá. Họ tái diễn lại bi kịch của phái đạo đức Pharisêu xưa, hồi Chúa giáng sinh. Phá hủy được sự chai cứng của tấm lòng sẽ không hoàn toàn là kết quả của thiện chí và cố gắng con người, mà còn là việc của ơn thánh.
Những suy nghĩ trên cho thấy sự trở về với Chúa sẽ được mỗi người thực hiện bằng việc ăn năn sám hối, cầu nguyện không ngừng và quyết tâm hy sinh phấn đấu để thực thi ý Chúa, như Thánh Phaolô đã khuyên: “Thưa anh chị em, tin vào lòng Chúa xót thương, tôi khuyên anh chị em hãy lấy bản thân mình làm lễ vật sống động, thánh thiện và tốt đẹp mà dâng cho Chúa, như thế là anh chị em thờ phượng Chúa một cách xứng hợp. Anh chị em đừng học đòi thế gian, nhưng hãy thay đổi tâm trí anh chị em nên mới, để có thể hiểu biết ý Chúa và phân biệt điều hay lẽ phải, điều tốt đẹp, điều trọn lành” (Rm 12,1-2).
Cảm tạ và ca ngợi
Có một việc nên làm và có thể làm trên đường “trở về”, là ca ngợi và cảm tạ Thiên Chúa. Thiên Chúa đã chọn một cách thức giáng sinh vô cùng bất ngờ. Ngài đã sinh ra ở cánh đồng chứ không trong đền thờ. Thay vì những người có quyền thế, Ngài lại mời gọi các mục đồng… Điều này cho thấy rằng tình yêu của Ngài không bị giới hạn bởi bất kỳ điều kiện nào. Là những người đón nhận tình yêu ấy, từng người cần phải luôn giữ một tâm hồn khiêm tốn và mở lòng, sẵn sàng đón nhận ơn Chúa và khám phá dung mạo của Thiên Chúa.
Mỗi ngày, hãy nhìn cuộc đời hôm nay như lễ Giáng Sinh. Bởi đang có những nhóm nhỏ đơn sơ như các mục đồng, không biết giảng nghĩa Tin Mừng, mà chỉ biết kể lại những gì họ đã thấy, đã cảm nghiệm về Tin Mừng đã xảy đến với họ. Họ là những tông đồ đến từ đám đông giáo dân chất phác, làm chứng về một Thiên Chúa là Emmanuel: “Ðấng ở với chúng tôi”. Rồi cũng có những đoàn người như Ba Vua, bén nhạy trước ơn Chúa gọi, thao thức với sứ mạng cứu đời, đang âm thầm chuyển dịch từ cuộc đời hưởng thụ sang cuộc đời dấn thân khiêm tốn như chuyến đi Bêlem. Họ là tông đồ đến từ lương dân, đang làm chứng cho Nước Trời vô biên giới. Và cũng đang hiện diện vô số gia đình lặng lẽ như Thánh Gia tại Bêlem, sống vững vàng với niềm tin, trọn vẹn trong giới luật yêu thương. Họ làm chứng cho một trật tự đạo đức được xây dựng trên nền tảng Ðức Kitô. Và cũng có nhiều người đang mạnh mẽ sống mầu nhiệm Giáng Sinh, không giảng về Ðức Kitô, nhưng diễn lại cuộc sống Ngài trên chính bản thân mình. Nhất là chúng ta đang thấy Ðức Kitô đang đến với mình và những kẻ tội lỗi, yếu đuối, hèn mọn, khó nghèo, dưới nhiều dạng khác nhau, để chia sẻ cho chúng ta tình yêu cứu độ và rồi cũng đã vui nhận từ chúng ta tình thương chân thành sám hối và cảm tạ.
Thành ra, mỗi ngày, tại chính nơi đây, vẫn có vô số lý do trước mắt, để mọi người hợp cùng các thiên thần dâng lên Chúa lời ca muôn thuở: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Giám mục GB. Bùi Tuần (+)
Bình luận