Tản mạn chuyện chụp ảnh…

LTS: Bài “Album ảnh đóng vai ‘tàng thư’ của tâm hồn” trên báo CGvDT số 2426 (trang 40-41) đã nhận được sự quan tâm của một số độc giả. Nghĩ về những bức ảnh đã chụp xưa và nay, tác giả Sơn Hạ đã gởi về trang Gia Ðình một tản mạn như sự tiếp nối câu chuyện chụp và gìn giữ những tấm ảnh để lưu lại kỷ niệm đẹp cho bản thân và gia đình…

Trước đây, máy ảnh kỹ thuật số chưa ra đời, người ta dùng máy chụp ảnh cơ, đặt 1 cuộn phim vào trong và chụp rồi đi rửa hình. Chụp máy ảnh thời đó, nhiều người rất chọn lọc cảnh, không bạ đâu chụp đó vì sợ uổng phim.

Từ khi có máy chụp ảnh kỹ thuật số, nhiều người rất thích chụp ảnh, trong đó có tôi. Một cảnh có thể bấm nhiều tấm, tha hồ lựa. Và cũng vì chụp nhanh, nhiều nên ít ai mang đi rửa hình, nhất là chụp bằng điện thoại thông minh.

Hinh bai Tan man chuyen chup anh.jpeg (309 KB)

Hình chụp ngày nay thường lưu trong điện thoại hoặc máy tính. Trước đó, các tấm ảnh thường được xem lại, chọn lọc, xóa bớt những tấm không đạt chuẩn, chỉ giữ lại những bức ảnh ưng ý. Như một sự đào thải tự nhiên theo quy luật: người ta ít rửa ảnh, và những cuốn album lưu giữ ảnh không còn được bày bán nhiều như trước đây.

Những ngày đầu xài máy ảnh kỹ thuật số và điện thoại di động, tôi chụp nhiều, rồi lưu vào “thư viện ảnh”, và cứ bỏ bẵng đi chẳng mấy khi xem lại. Thế nên có lúc, tôi nhận ra mình ít chụp ảnh đi, nếu có thì cũng chỉ 1, 2 bức cho một chuyến đi kỷ niệm. Cứ ngỡ thói quen chụp ảnh sẽ dần mất đi bởi suy nghĩ, chụp nhiều vậy mà thực tế, mình xem lại được mấy lần, có khi chỉ một lần rồi thôi.

Cho đến một tối, xem bộ phim của Thổ Nhĩ Kỳ, trong đó bà nội muốn cháu nội và cháu dâu không ly hôn, bà đã cho họ xem lại album ngày cưới và họ đã không bỏ nhau vì đã nhận ra mình từng đến với nhau vì tình yêu. Rồi một tối nữa, tôi nhận được bức ảnh chụp mẹ tôi bên cạnh đứa cháu gọi tôi bằng dì. Và xúc động thực sự biết ra trong lúc thất vọng cuộc sống, thấy được chuyện “ăn cháo đá bát” của người chung quanh, người cháu đó bỗng nhớ về bà của mình, người bà luôn yêu quý, luôn hy sinh cho ba mẹ và gia đình. Thằng bé ngồi và tìm lại ký ức xưa của người bà qua thư viện ảnh trong điện thoại!... Và cũng cho đến một ngày, một cháu gái khác chuyển cho tôi nguyên một bộ sưu tập những thước phim ngắn quay cảnh mẹ tôi những lúc sum họp gia đình. Đáng yêu nhất là cảnh bà, một cụ già ở tuổi U100 vô tư như trẻ thơ, vỗ tay hát bài “Happy Birthday” trong tiệc sinh nhật đứa chắt nhỏ…

Tất cả đã thay đổi suy nghĩ của tôi. Tôi bỗng thích lưu giữ những kỷ niệm, những hồi ức bằng những “khoảnh khắc” đáng nhớ, những clip phim quý giá mà một lúc nào đó, không còn mạnh khỏe lui tới cùng bạn bè, không còn được quây quần bên người thân yêu bởi tuổi già sức yếu. Tôi sẽ còn cái để nhớ… Những bức ảnh được lưu giữ cẩn thận trong album điện thoại hay trong máy tính sẽ giúp tôi thấy rằng những ngày chưa xưa lắm, tôi cũng từng có những hồi ức tuyệt vời, những khoảnh khắc đã vào quá khứ, là dấu ấn để thấy tôi đã có một cuộc sống đầy hoa hồng và trái ngọt, đầy mơ mộng và vô tư bên những người mà nay vẫn hiện hữu hoặc không còn nữa…

SƠN HẠ

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...