Bác ái nào ở đâu xa...

Từ gia đình…

Ông Trần Minh Tiến, 50 tuổi (giáo xứ Chợ Quán, quận 5 – TPHCM) và các con là những nhân viên, công nhân thuộc một công ty xây dựng tại thành phố. Ông quan niệm, người Công giáo làm việc bác ái không cần ngay mùa Chay, mà bất cứ lúc nào có điều kiện. Ngoài phần đóng góp cho các nhóm thăm viếng những người neo đơn, trẻ mồ côi, cũng cần quan tâm đến người gần nhất, trong gia tộc hay lối xóm đang sống trong cảnh thiếu thốn. Đó cũng là một cách giáo dục người trẻ tuổi biết nghĩ đến người thân và sự cảm thông cùng người lân cận. Được biết, Tết vừa rồi, vợ chồng ông và con gái được thưởng kha khá, họ đã cùng hùn tiền lại mua gạch, xi măng, tôn để chuẩn bị sửa lại căn nhà lụp xụp cho người chị họ ở Bình Chánh. “Tôi huy động thêm mấy đứa cháu trai ngày 30 tháng 4 sắp tới, được nghỉ dài ngày sẽ lên nhà chị sửa dùm bức tường nứt, cái mái dột và cơi nền lại để mùa mưa sắp tới, chị không sống với bùn nữa”, ông Tiến kể.

Cũng trên tinh thần đó, bà Trần Thị Thu, 58 tuổi, hiện sống tại Định Quán (Đồng Nai). Dù thu nhập chỉ đủ ăn với nghề làm rẫy nhưng nghe tin nhà em gái trên Tây Nguyên vừa qua bị gió lốc đánh sập, bà đã không nề hà công sức, huy động con cháu đóng góp chút ít tiền để lên đó phụ em cất lại nhà cửa và ổn định cuộc sống. Theo bà, đây cũng là cách giáo dục con cháu tinh thần “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Không sống chung nhưng vẫn là ruột thịt, họ hàng. Khi người thân gặp nạn không thể bỏ được.

Còn chị Phạm Thị Minh, 27 tuổi (Quận Gò Vấp, TPHCM) lại bộc bạch rằng, chị dành ít tiền thưởng Tết vừa qua của mình để gửi cho chị gái có hoàn cảnh khó khăn ở Đồng Nai để “chị ấy bồi dưỡng vì đang có thai”. Với Minh, đây là một hành động thiết thực, chia sẻ sự thiếu thốn của chị mình trong mùa Chay này bởi bình thường, gia đình chị ấy sống đạm bạc cũng qua ngày, song lúc thai nghén thì phải có chế độ ăn uống khá hơn nên cần được giúp đỡ tài chính chút ít để chị không tủi buồn.

Người Công giáo việc bác ái không cần đến mùa chay mà bất cứ lúc nào có điều kiện

Không giúp về vật chất nhưng bà Lê Thụy Khanh, 60 tuổi (giáo xứ Bình Hưng, quận 8 – TPHCM) đã dành thời gian cho người thân của mình. Khi cô em gái ở tuổi trung niên phải mổ u nang, bà đã tự nguyện vào bệnh viện nuôi em. “Em gái tôi đi làm có tiền nên mình không phải giúp gì về vật chất nhưng em sống độc thân nên rất cần sự quan tâm về mặt tinh thần. Dù có tiền thuê người trông coi đi nữa, tôi cũng không an tâm nên hy sinh chút thời gian rảnh rỗi mà thường ngày mình đi nhà thờ, đi làm việc tông đồ với hội đoàn để vào bệnh viện nuôi em. Thời gian đầu xuất viện, tôi cũng thường nấu nướng thức ăn mang qua nhà cho em…”, bà Khanh thổ lộ.

Đến lối xóm

Bà Nguyễn Thị Phước, 56 tuổi thuộc giáo xứ Fatima Bình Triệu (Thủ Đức, TPHCM) dành thời gian cho người bạn sau khi con trai cô ấy qua đời trong một tai nạn lao động. Bà kể, con trai của bạn mình là công nhân xây dựng. Sau khi ăn Tết xong, anh trở vào làm việc. Đang lau kính một cao ốc văn phòng, anh bị đột quỵ và té rồi mất trong bệnh viện. “Hiện cô bạn của tôi đang suy sụp trước mất mát lớn nhất của mình. Tôi chắc bao lời an ủi cũng sẽ vô nghĩa nên hằng ngày, tôi đến nhà cô nấu cơm, dọn dẹp và nhắc nhở cô ăn cơm đúng bữa…”. Bà Phước nghĩ, thật vô duyên nếu mình cứ bảo bạn đừng buồn nữa, hãy vui lên khi bạn trong cảnh chồng mất sớm, đứa con trai duy nhất lại ra đi Thôi thì chỉ mong bỏ thời gian đến bên bạn, dần dần đưa cô ấy trở về cuộc sống bình thường. Bà Phước là giáo viên về hưu. Thời gian trước, bà thường đi đọc kinh Lòng Thương Xót Chúa, vào nhà Mở dành cho người già giúp các cụ cắt móng tay, cắt tóc Giờ đây, bà dành hết thời gian cho cô bạn để giúp cô vượt qua cú sốc.

Làm việc bác ai như là lời cám ơn dâng lên Chúa

Cũng có người tự nguyện móc hầu bao cho người sống gần mình dù không họ hàng thân thiết gì. Đó là trường hợp bà Phạm Ngọc Thanh, 51 tuổi, thuộc giáo xứ An Phú (quận 3, TPHCM). Trong một dịp đến nhà bạn chơi cách nhau vài con hẻm, bà biết một phụ nữ lớn tuổi sống cô độc trong căn nhà nhỏ với thu nhập nhờ nhặt ve chai và xin cơm thừa phơi khô bán lấy ít tiền sống qua ngày. Thế là hằng tháng, bà Thanh nhín chút tiền quà vặt để mua cho người phụ nữ đó 10 ký gạo. Bà nói: “Tôi mua gạo trung bình, 16 ngàn đồng/ký, mười ký chưa đến 200 ngàn. Mình nhịn ăn chút xíu giúp người hàng xóm đỡ phần vất vả cũng là tạo công đức vậy”. Theo bà, làm từ thiện không đâu xa, chung quanh có rất nhiều người cần sự giúp đỡ của mình. Một lon gạo, một chén cơm cũng rất có ý nghĩa, không chỉ là đỡ đói mà còn giáo dục con cháu lòng nhân ái với những người già không còn sức khỏe để tự mưu sinh.

Vào những xóm lao động, không khó gặp những con người rất thực tế trong việc chia sẻ miếng ăn cùng người già, neo đơn Biết người hàng xóm lớn tuổi ngày hai buổi canh rau đạm bạc, chị Nguyễn Minh Chi, 34 tuổi thuộc giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp (quận 3, TPHCM), sau mỗi lần nấu nướng, đều múc qua cho bà lúc thì vài con tép, lúc một khứa cá nhỏ để bà cải thiện bữa ăn. Chị cho rằng, một chén canh với vài con tôm khô cũng là tình nghĩa láng giềng khi bà hàng xóm sống neo đơn, lủi thủi với mức thu nhập khiêm tốn. “Một miếng khi đói bằng gói khi no”, chị có thể ăn ít lại để người sống nhà bên cạnh có chút ấm áp trong cảnh hiu quạnh.

Tấm lòng dành cho người thân trong gia đình hay lối xóm, trong những lúc ngặt nghèo, thật đáng trân trọng. Bác ái nào ở đâu xa!

Nguyễn Ngọc Hà

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.