“Chúa dạy tôi như vậy”

Đó là câu bộc bạch của bà Nguyễn Thị Lan (phường 7, quận Tân Bình - TPHCM) khi có người hỏi tại sao lại tình nguyện gắn bó và giúp đỡ người nghèo khắp nơi.

Sinh năm 1944, bà Lan sớm mồ côi mẹ khi mới 4 tháng tuổi, còn cha đi lính nên cũng chẳng mấy khi ở nhà. Tuổi thơ của bà là những ngày tháng được nuôi dưỡng trong tình thương của bà ngoại ở miền quê Bắc Ninh nên khi nhắc về ngoại, người phụ nữ đã bạc gần hết mái đầu vẫn rưng rưng một niềm xúc động đầy tôn kính. Theo lời bà, ngoại là một người nghiêm nghị, sùng đạo và thương người. Hai bà cháu di cư vào Nam năm 1954. Cuộc sống mới trên đất Sài Gòn tuy rất vất vả nhưng hạnh phúc trong sự che chở của ngoại.

Bà Nguyễn Thị Lan

Vì lớn lên trong cảnh thiếu thốn tình thương cha mẹ và ảnh hưởng sâu sắc của người bà mẫu mực, giàu lòng bác ái nên bà Lan cảm được cái tủi, cái khó nơi những người nghèo. Hồi tưởng lại, bà cho biết: “Bà tôi luôn dạy là người Công giáo, trước hết phải thờ phượng Thiên Chúa, sau là yêu mến mọi người, nhất là những người nghèo khổ”.

Đến tuổi trưởng thành, bà lập gia đình nhưng rồi người chồng bỗng mất liên lạc khi đi định cư nước ngoài. Hoàn cảnh đẩy đưa thân cò phải lặn lội, gánh vác cả hai nhiệm vụ vừa là cha vừa là mẹ để nuôi dạy hai con. Không lâu sau đó, căn bệnh sốt xuất huyết đã cướp mất người con gái thứ hai của bà.

Cuộc sống như rơi vào bế tắc nhưng lửa tình thương nâng đỡ những người cùng khổ trong lòng bà Lan vẫn chưa bao giờ lụi tàn. Những năm đầu khi đất nước mới thống nhất, bà tham gia chiến dịch “Ánh sáng văn hóa”, dạy học cho một lớp xóa mù chữ. Bà còn nuôi 100 con heo để có thêm thu nhập cho gia đình, nuôi con và phụng dưỡng bà ngoại đã già. Dù vất vả trong cuộc sống nhưng bà vẫn luôn nghĩ đến người khó khăn hơn mình nên đã nảy ra sáng kiến cho người nghèo vay heo nuôi gây giống. Khi thấy đàn heo của người nghèo phát triển, bà cho luôn số “vốn” ban đầu để họ có điều kiện phát triển thêm.

Bà Nguyễn Thị Lan đã có hơn 180 bằng khen của các ban ngành, địa phương. Năm 2014, bà được Chủ tịch nước Trương Tấn Sang tặng huân chương Lao động hạng Ba và ba bằng khen của Thủ tướng Chính phủ. Con trai, con dâu, cùng hai cháu nội của bà cũng nhiều lần nhận bằng khen vì tấm lòng thiện nguyện

Hơn 40 năm qua, khi nghe ở đâu có người nghèo cần sửa nhà chống dột hay lâm cảnh ngặt nghèo, không chần chừ, bà tìm đến ngay. Bởi vậy, khi còn sống ở vùng Xóm Mới (Gò Vấp), ai cũng đều biết đến bà, thậm chí chính quyền địa phương đã trao tặng rất nhiều bằng khen về việc nghĩa ấy. Nhiều người còn dành cho người phụ nữ nhân hậu này biệt danh thân thương “má Lan”. Ông Tống Thìn, 50 tuổi (phường 7, quận Tân Bình - TPHCM) là người được bà giúp một khoản phí để sửa nhà, tâm sự: “Ở đây có ai không biết “má”? Những gia đình được giúp không thể kể hết. Đó là một người tốt bụng và chân thành”.

Tuy nhiên, có lần bà cương quyết không giúp một gia đình nọ vì khi tìm đến, bà sững sờ trước cảnh người mẹ chơi bài bạc, trong khi con cái ngược xuôi bán vé số. Bởi theo bà, đối tượng mình giúp là những người nghèo khó nhưng cầu tiến để vươn lên, còn với những người không chịu lao động thì “dù có đưa cho họ núi vàng họ cũng bán hết”.

Không chỉ quan tâm đến người nghèo trong địa bàn thành phố, bà còn chia sẻ tấm lòng với người nghèo ở nhiều địa phương với những “căn nhà tình thương”, những chiếc xe lăn cho người khuyết tật và học bổng dành cho các học sinh vượt khó...

Chính những việc làm và cách giáo dục của bà Lan đã ảnh hưởng rất nhiều đến con trai bà là PGS.TS bác sĩ Huỳnh Nguyễn Khánh Trang (Giảng viên Đại học Y Dược TPHCM). Hễ trong xóm có ai bệnh tật và hoàn cảnh khó khăn thì bác sĩ Trang luôn đến khám bệnh miễn phí. Biết rõ công việc và tấm lòng của mẹ, bác sĩ luôn hỗ trợ bà khi có thể. Rồi cả con dâu bà là Tiến sĩ bác sĩ Hoàng Thị Diễm Tuyết (Giám đốc bệnh viện Hùng Vương) cũng luôn đồng hành cùng mẹ để giúp đỡ những người nghèo.

Thục Quỳ

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.