Khi món ăn gắn cùng kỷ niệm...

Có những món ăn mình thích không chỉ vì ngon hay mới lạ mà đôi khi còn vì nó gắn với kỷ niệm khó phai nào đó...

Trở lại Tây Nguyên trong một chuyến công tác, chào đón chúng tôi là cái lạnh tái tê, với sương mờ, núi đồi xanh thẫm. Khi anh bạn chủ nhà bảo ăn món đặc sản này vào sẽ ấm liền, tôi thầm nghĩ chắc là rượu cần, thịt nướng rồi, nhưng lúc anh mang lên và nói to: “Canh rau bếp nóng hổi đây!”, tôi từ bất ngờ chuyển sang “đứng hình” vài giây rồi dần xao xuyến, bồi hồi lạ. Hình ảnh và ký ức ngày nào chợt ùa về.

Canh rau ngót món ăn dân dã quen thuộc của người Việt Nam

Mấy năm trước, tôi tham gia vào một hoạt động tình nguyện giúp người dân tộc tại Đắc Nông. Với bản tính chân thành, đơn sơ, họ thường đem đến cho chúng tôi một túi rau lá xanh xanh, thon dài, hơi giống lá đọt mọt của Nam Bộ và nói đó là rau bếp, nấu canh thịt rất ngon hay ăn với mì gói cũng được. Chúng tôi đã nấu và ăn thử món rau chưa từng thấy nơi đồng bằng để cho biết hương vị. Nhìn tô canh nghi ngút khói trước mặt, có bạn đã không khỏi thốt lên: “Trồng ở đâu vậy, lần đầu mới thấy đó!”. Không có mùi hương đặc trưng, vị nhân nhẫn kèm dai dai, cả nhóm có vẻ không mặn mà với món ấy cho lắm. Rồi chẳng bao lâu sau, chúng tôi biết rau bếp chẳng phải có trong vườn hay đồi rẫy, muốn hái phải lặn lội đi tận vào rừng. Bà con hái rau bếp vừa để ăn vừa bán được ít đồng bạc lẻ ngoài chợ. Không ai nói với ai, từ hôm ấy, mỗi khi nhận được nắm rau bếp, chúng tôi vui vẻ nấu và ăn bình thường như bao món khác, có lúc còn chế biến thành món xào. Không biết do đã dần quen hương vị hay bởi ăn vì thương cái tình của người dân tộc, ai nấy thấy rau bếp thực ra cũng dễ dùng và còn có gì đó mộc mạc, rất núi rừng. Tôi vẫn nhớ như in câu nói của bà con: “Về Sài Gòn khó kiếm được rau bếp lắm, đặc sản ở đây mà, cứ ăn cho đã đi!”. Vâng, mấy khi được dùng rau bếp lần nữa, chúng tôi cũng tự nhủ: “Ăn đi để nhớ mãi!”

Thời gian trôi qua, giờ mới lại được thưởng thức cái món ăn dân dã ngày nào, cảm nhận vị bùi bùi từ chất lá dần dần thấm vào đầu lưỡi, tôi nghe lòng mình rộn lên những kỷ niệm... Thương làm sao một món ăn bình dị, gắn với những con người thật thà, đơn sơ! Cũng từ đó, tôi nghiệm ra bài học: Trong cuộc sống, đôi lúc có những điều mình chưa thích hay quen nhưng lâu ngày vì tình nghĩa, sự hiểu nhau mà có thể dần hòa hợp, thậm chí yêu mến.

THANH CA

Chia sẻ:

Bình luận

Món ăn tác giả viết trong bài là canh rau bếp, sao lại minh họa hình canh rau ngót?
Tui có coi trên mạng rồi nhưng kg có hình canh rau bếp. Tác giả chắc cũng không chụp khi ăn nên kg có hình minh họa. Dù gì bài này khá dễ thương!
Ắt hẳn tác giả rất trân trọng con người và vùng đất đó.
Ắt hẳn tác giả rất trân trọng con người và vùng đất đó.
Tui có coi trên mạng rồi nhưng kg có hình canh rau bếp. Tác giả chắc cũng không chụp khi ăn nên kg có hình minh họa. Dù gì bài này khá dễ thương!
Món ăn tác giả viết trong bài là canh rau bếp, sao lại minh họa hình canh rau ngót?

có thể bạn quan tâm

Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...